Tối ngày gặp được nàng cũng vì giúp người khác mà ra, hoàn cảnh có đôi phần giống với hiện tại. Sau khi từ Nhật trở về đã là 10 giờ đêm, trong mảnh trắng xóa màn mưa Minh Anh thở dài nhìn bánh xe nổ lốp của mình, để lại hành lý trong xe, giấu mái tóc dài vào mũ lưỡi trai, kéo cao cổ áo măng tô cô đi bộ về nhà.
Phía sau xuất hiện thêm nhóm thanh niên từ cách ăn nói xác định không phải loại đàng hoàng, nhưng vì thân hình cách ăn mặc cùng mái tóc dài được giấu đi nên có lẽ bọn chúng không liệt cô vào đối tượng có thể ra tay. Cơn mưa làm ánh sáng trên cao đã lu mờ càng theo mờ ảo trên tay đèn pin cô vô tình rọi vào con hẻm nhỏ bên kia đường, một cô gái mái tóc xỏa dài có phần rũ rượi chống tay vào tường ra sức nôn xem ra đã uống rất nhiều.
Cô nghe bước chân gấp gáp từ phía sau nhanh chóng đi về phía cô gái, nếu bình thường cô sẽ lướt qua như không biết gì nhưng cô gái kia là do cô vô tình để bọn kia phát hiện nói thế nào cô cũng có một phần trách nhiệm. Cô chạy nhanh về bên kia đường nghe âm thanh cười khả ố vang lên.
- Em gái trời khuya mưa lại lớn hay để các anh đưa em về?
- Mấy người là ai? Tránh ra tôi tự biết đường về... ức... không cần ai phải đưa cả... tôi tự về được... tự về được.
Cô gái tuy tâm thần bất định nhưng trong tiềm thức vẫn bài xích mạnh mẽ bọn người trước mặt dùng hết sức lung lay chạy đi. Có điều nàng không vượt qua được trọng lực do men say một chân mới rời đất đã ngã nhào về phía trước bị một tên trong nhóm ôm vào lòng.
- Nhỏ này thơm quá bây à. Đi còn không nổi mà về cái gì hay cùng bọn anh qua đêm nay nha cưng. Anh sẽ cho em một đêm hết sức vui vẻ.
Nói rồi không đợi cô ta phản ứng hắn khom người bế nàng lên cùng đám bạn cười vang toan bước đi tìm nhà nghỉ thì nhìn thấy cô từ khi nào đã ở phía sau. Bọn hắn nhanh chóng nhận ra là bạn đường ban nãy, tưởng cô cũng muốn hưởng hoa liền có một tên đứng ra vỗ vỗ bờ vai cô.
- Trước lạ sau quen chúng ta tuy biết nhau không lâu nhưng nếu chú em thích thì theo bọn anh chúng ta cùng nhau phục vụ cô em này.
Tiếng cười lần nữa vang lên lúc này cô cúi đầu cọng với vành mũ khiến bọn hắn không nhìn ra khuôn mặt thế nào nên mới có chút lầm lẫn. Cô nhíu mày nắm bàn tay hắn vặn ngược bẻ ra sau rồi tống một đạp trên đùi khiến hắn nằm dài trên đất la oai oái. Ba tên còn lại thấy tình cảnh không ổn thả cô gái kia xuống đồng loạt xông vào.Cô gái trẻ trong cơn say lờ mờ thấy có người đánh bọn ác ma kia, không mấy chốc đã khiến bọn hắn nằm dài trên đất bất tỉnh. Ánh sáng đèn pin từ tay người kia khiến nàng biết được đây là một cô gái lòng nàng cũng thả xuống lo lắng, Minh Anh đem áo măng tô thoát ra mặc cho cô nàng đang ngây người nhìn chằm mình.
- Trời mưa không tiện đi xa hay để tôi cõng cô đến khách sạn trú một được không?
- Cảm... ơn... cô...
Minh Anh lưu loát đặt nàng lên lưng, giữ chặt lấy hai chân người phía sau từ từ đứng dậy bước ra khỏi con hẻm đi tìm nơi nghỉ chân cô gái phía sau rất nhanh vì men say mà ngủ thiếp đi, tiếng xào xoạt phía sau vang lên nhưng cô không mấy để tâm có lẽ bọn kia đã tỉnh dậy muốn chạy đi nhưng đến khi có âm thanh nghiêm nghị vang lên cô mới biết mình đã nhầm.
BẠN ĐANG ĐỌC
BH - HĐ - NP - Minh Vương Gia Kí
NonfiksiHạo Minh Anh vì một cố sự khiến bản thân chọn đi theo con đường tình ái được nhiều người không cho là đúng đắn sự tình, dây dưa không có bất kì ràng buộc. Các nàng chính là một số người bước vào đời sống người kia, dưới danh nghĩa nhân tình mà qua l...