Tôi biết Lý Nam Đào đã đồng ý rồi.
Còn đang phiền lòng phải mở miệng với Tống Duyên Minh thế nào, chị ta đã nói: "Ai thấy thì người đó có phần, chị cũng muốn đi."
"Chuyện này..." Tôi cố tình tỏ ra chần chừ một lát rồi mới nói: "Cũng được." Thật ra thì trong lòng đang rất vui vẻ.
Tiếp đó, Lý Hào Kiệt nói ra tên nhà hàng, là phòng 666 ở Minh Các.
Đây là một nhà hàng Michelin ba sao.
Sau khi tôi và anh ta rời khỏi nhà họ Lý, Lý Hào Kiệt sai tài xế đưa Tống Duyên Minh về, sau đó cùng về biệt thự với tôi.
Hành động này chủ yếu là làm cho Lý Nam Đào xem.
Trên đường về nhà, tôi hỏi anh ta thì mới biết, phòng này ở Minh Các chỉ giữ cho anh ta.
Anh ta nói xong thì hỏi tôi: "Nói xem, ngày mai cô định làm gì?"
Tôi lưỡng lự một chút rồi nói: "Bí mật."
Tôi không dám chắn Lý Hào Kiệt có giúp Tống Duyên Minh không, nếu như thế thì kế hoạch của tôi sẽ sụp đổ ngay.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lý Hào Kiệt đi làm, tôi tới trung tâm mua sắm, tìm nơi bán tóc giả, lục lọi một hồi, cuối cùng cũng tìm được bộ tóc dài với màu sắc gần như giống hệt với Tống Duyên Minh, chỉ hơi dài hơn so với tóc của chị ta một chút.
Tôi lại tới một quán cắt tóc, bảo thợ cắt tóc cắt bộ tóc ấy thành kiểu tóc của Tống Duyên Minh, còn tạo kiểu thêm một chút.
Bận rộn đến chiều, tôi định tới tìm Khương Thanh trang điểm cho tôi, tiếc là chị ấy không ở nhà.
Nhưng chị ấy giới thiệu cho tôi một đồng nghiệp trang điểm rất giỏi, trang điểm cho tôi theo phong cách của Tống Duyên Minh.
Không thể không nói, trang điểm xong xuôi rồi đội tóc giả vào, trông tôi giống hệt Tống Duyên Minh.
Cả người toàn là hơi thở của bánh bèo gian ác.
Một tiếng trước giờ ăn cơm, Lý Hào Kiệt về nhà đón tôi, lúc đó tôi không đội tóc giả, nhìn tôi, ánh mắt anh ta hơi trầm xuống, nhưng không nói gì cả.
Tôi hơi ngạc nhiên, lờ mờ đoán ra rằng anh ta đã biết tôi định làm gì.
Chúng tôi đi đón Tống Duyên Minh, lại đi đón Lý Nam Đào.
Ban người ngồi trên một chiếc xe, sau đó tới nơi ở của công nhân.
Vừa đợi được hai phút, Tống Duyên Minh liền không vui: "Duyên Khanh, chúng ta đi ăn cơm cơ mà? Em làm gì vậy?"
"Đợi một người." Tôi giải thích rất đơn giản.
Tống Duyên Minh bắt được thời cơ phát huy, nhích lại gần Lý Nam Đào: "Thời gian của ông nội Lý rất quý giá, chắc em không định để ông đợi cùng em luôn đấy chứ?"
Tôi đang định giải thích với Lý Nam Đào, Lý Hào Kiệt đã nói: "Đợi một chút đi, xong ngay đây."
Tôi ngồi trên ghế phó lái, nhìn anh ta bằng ánh mắt kì lạ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thay chị lấy chồng - tác giả Mộc Tâm
Ficción GeneralMỗi người khi sinh ra đã được định sẵn số phận khác nhau, khi cô vừa mới lọt lòng đã vì sự nhầm lẫn của bác sĩ mà từ vị trí thiên kiêm tiểu thư thành đứa trẻ mồ côi. Tuy là vào ba năm trước thì Tống Duyên Khanh đã được gia tộc tìm vê nhưng dường nh...