Chương 1589 - Anti-fan Vô Địch (20)

2.3K 287 22
                                    

Edit : Sa Nhi
============

Đến nửa ngày sau mà An Tịch vẫn chưa tìm được, Sơ Tranh bèn đi tới cửa xem thế nào.

Có thể do sốt ruột, mà trên trán chàng trai đã đổ một tầng mồ hôi mỏng, đồ đạc cũng bị hắn lật tìm đến lanh tanh bành.

Nghe thấy tiếng bước chân của Sơ Tranh, An Tịch hơi ngước mắt lên: "Sắp tìm được ngay đây, cô chờ tôi một chút."

Sơ Tranh gật đầu, ra hiệu hắn cứ việc tiếp tục.

Thư phòng không tính là rộng rãi, Sơ Tranh nhìn thấy một vài bức ảnh dán trên bức tường bên cạnh cửa ra vào.

Đều là ảnh chụp chung, chắc là ảnh chụp tốt nghiệp ở các giai đoạn khác nhau.

Sơ Tranh liếc mắt nhìn qua, không nhìn ra được trong này có An Tịch hay không.

Nhưng mà...

Tấm ảnh nhìn có vẻ như ảnh chụp tốt nghiệp trung học ở giữa, sao lại thấy quen quen thế nhỉ?

Sơ Tranh lấy điện thoại di động ra, ấn mở vòng kết nối bạn bè của nguyên chủ,  nhanh chóng lướt xuống phía dưới.

Nguyên chủ cũng có một tấm ảnh chụp tốt nghiệp trung học giống y như vậy...

Nói giống cũng không quá chuẩn xác, chỉ là đồng phục rất giống, tên trường học cũng giống.

Sơ Tranh nhìn xuống thời gian hơi mờ phía trên hình, tấm hình An Tịch treo sớm hơn tấm của nguyên chủ đăng một năm.

Nói cách khác... An Tịch là đàn anh khóa trên của nguyên chủ?

Không phải chứ!

Cô đàn em nguyên chủ này rốt cuộc làm trò gì kỳ cục vậy!

Ký ức của kịch bản thật sự cũng chỉ là ký ức kịch bản, Sơ Tranh hoàn toàn không thể tiếp thu được những ý nghĩ từng tồn tại của thân thể này.

"Tìm được rồi."

Tay Sơ Tranh run lên một cái, nhanh chóng cất điện thoại về trong túi.

"Cô đang nhìn gì thế?"

Sơ Tranh chỉ về phía vị trí ảnh chụp, bình tĩnh hỏi: "Ảnh chụp tốt nghiệp của anh đó à?"

An Tịch nhìn sang theo: "Ừ... Đây là ảnh tốt nghiệp trung học của tôi, sao thế?"

Sơ Tranh tùy ý hỏi: "Anh ở đâu vậy?"

An Tịch chỉ vào vị trí sát mép ảnh: "Chỗ này... Lúc ấy tôi vẫn còn khá thấp nên bị chắn rồi."

Sơ Tranh nhìn sang, quả thật bị che mất, chỉ lộ ra nửa gương mặt.

Sơ Tranh không tiếp tục đề tài này nữa.

An Tịch cầm trong tay một chồng giấy A4 rất dày, có cảm giác hơi cũ, có lẽ là vì chủ nhân từng lật giở rất nhiều lần.

Hắn đưa chồng giấy A4 kia cho Sơ Tranh: "Đây vốn là bản thảo đầu tiên của tôi, nhưng biên tập lại nói không ổn cho nên phải sửa lại, nhưng tôi vẫn thích bản thảo này hơn."

Trong trí nhớ của nguyên chủ cũng có tác phẩm « Vực sâu tội ác », Sơ Tranh lập tức lướt lại ký ức của nguyên chủ, cũng biết đại khái viết về gì và kết cục thế nào.

[Quyển 8][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ