Chương 1503 - Danh Sách Tử Vong (16)

1.9K 249 23
                                    

Edit : Sa Nhi
============

Lê Thiên còn đang do dự xem có nên mở cửa cho Sơ Tranh hay không, Sơ Tranh lại đã đột ngột đi về phía cửa sổ.

Cửa sổ đã bị đóng chặt, nhưng dưới sự bạo lực của Sơ Tranh, chưa gì đã xuất hiện ra lỗ thủng.

Cô gái đạp lên cửa sổ, trực tiếp nhảy xuống.

Mọi người: "....."

Hà Minh Húc đứng cách cửa sổ gần nhất, hắn là người đầu tiên chạy tới, vừa lúc thấy Sơ Tranh an ổn đáp xuống mặt đất.

Cao như vậy. . .

Đây là tầng ba đó! ! !

Cô cứ như vậy mà nhảy xuống?

Đùa nhau chắc?

Bả vai Hà Minh Húc bị người đè lại, vừa quay đầu đã thấy đối diện với khuôn mặt tươi cười hì hì của Kỷ Hữu Đường: "Không nhảy thì để tôi, hoặc là, tôi có thể giúp anh  nhé. . ."

Hà Minh Húc: "....."

Hà Minh Húc lắc đầu nguầy nguậy, lập tức lùi lại vào trong.

Kỷ Hữu Đường khẽ cười một tiếng, bám lấy cửa sổ nhảy xuống.

Những người còn lại trong phòng học đều hai mặt nhìn nhau.

Đầu trọc và tiểu mập mạp cũng  muốn nhảy, nhưng tầng ba. . . Quá mẹ nó thử thách bọn họ rồi.

Zombie lởn vởn trong vườn trường còn nhiều hơn so với lúc trước, cứ cách một đoạn là đã có thể gặp được một con.

Sơ Tranh quét sạch cả một mảng zombie.

Ngay cả thi thể của chúng cũng không còn lưu lại, trực tiếp hóa thành bột phấn.

"Em gái, đạo cụ của cô là gì thế, có vẻ rất lợi hại nhỉ?"

Âm thanh cà lơ phất phơ của Kỷ Hữu Đường vang lên bên cạnh.

Sơ Tranh vừa quay đầu, đã thấy con hàng Kỷ Hữu Đường không biết đã đuổi kịp cô từ khi nào.

Kỷ Hữu Đường không đi quá gần cô, zombie bên cạnh cũng bị hắn ta giải quyết rất dễ dàng.

Kỷ Hữu Đường xử lý một con, quay đầu nháy mắt với Sơ Tranh: "Em gái, tuy rằng anh đây rất anh tuấn tiêu sái, đẹp trai bức người, nhưng mà em còn nhìn nữa thì sẽ phải trở thành điểm tâm nhỏ cho zombie đấy."

Sơ Tranh vung tay một cái.

Zombie vừa nhào qua, nháy mắt đã tan biến trong không khí.

Mắt Kỷ Hữu Đường hơi nheo lại, vẻ tươi cười trên mặt lại càng thêm xán lạn.

Hắn ta liếm cánh môi, giọng mang ý cười: "Anh càng ngày càng có hứng thú với em gái rồi đấy."

"Anh đi theo tôi làm gì?" Thù lần trước bà còn chưa tính sổ đâu!

Kỷ Hữu Đường dang tay: "Đường rộng trời cao, em gái, sao lại xem như anh đi theo em được? Đây chỉ có thể tính là. . . Ừm, chúng ta đi chung một con đường."

[Quyển 8][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ