Chương 1507 - Danh Sách Tử Vong (20)

1.8K 247 16
                                    

Edit : Sa Nhi
=============

Dương Viễn Hàng đề phòng Sơ Tranh, Sơ Tranh lại như rất tùy ý, không hề phòng bị.

Mà Dương Viễn Hàng này cũng hoàn toàn không giống như một tên biến thái.

Kỷ Hữu Đường thì không cần phải nói, vừa nhìn đã biết chính là đồ biến thái.

Ngay cả Tây Mộ, toàn thân trên dưới đều viết to mấy chữ rất chíu khó 'đừng có chọc vào ông đây, chọc một cái là bùng nổ đấy', làm cho người vừa nhìn đã e sợ.

Nhưng Dương Viễn Hàng thì không giống.

Người này...

Cảm giác đầu tiên đem đến cho người ta chính là rất ôn hoà, làm người ta rất muốn tin tưởng gã.

Nhìn từ khí chất bên ngoài mà nói thì hoàn toàn không nhìn ra gã biến thái ở chỗ nào.

"Chắc hẳn cô cũng biết tôi rồi chứ?" Dương Viễn Hàng đứng lại, mặt đối mặt với Sơ Tranh.

Tây Mộ biết gã.

Trước đó cô và Tây Mộ còn biến mất cùng nhau, chắc chắn Tây Mộ đã nói cho cô biết.

Sơ Tranh gật đầu: "Biết."

Trên mặt Dương Viễn Hàng lộ ra một nụ cười rất thân thiện: "Cô không sợ tôi sao?"

"Tại sao tôi phải sợ anh."

"....."

Còn có tại sao nữa à?

Đã biết gã là ai, người bình thường chắc hẳn đều sẽ sợ hãi.

Cô gái này còn đột nhiên nghiêm túc hỏi gã lại ‘tại sao’, Dương Viễn Hàng cũng bỗng không trả lời được.

"Hình như cô bị đồng bạn của mình vứt bỏ cô rồi." Dương Viễn Hàng cười nói.

Sơ Tranh mặt không đổi sắc hỏi lại: "Cho nên?"

"Tôi cho cô hai lựa chọn." Dương Viễn Hàng không nhanh không chậm cất bước đi theo vòng tròn vây quanh Sơ Tranh.

Hai tay Sơ Tranh vẫn đút trong túi áo khoác đồng phục, ánh mắt di động theo gã: "Nói nghe thử xem."

Để tbà đây nghe một chút xem lựa chọn của biến thái là thế nào!

Có gì còn học tập! !

Học tập làm người ta tiến bộ! !

【......】 Thứ cho nó nói thẳng, còn ai có thể biến thái hơn cái mặt hàng như chị sao!

Dương Viễn Hàng đưa một ngón tay ra: "Một, cô tự sát."

Gã đã đi vòng quanh được Sơ Tranh nửa vòng, giọng điệu vẫn chỉ hòa ái không thể diễn tả: "Hai, tôi giết cô. Cô muốn chọn cái nào?"

Sơ Tranh không cần nghĩ đã đáp: "Tôi chọn giết anh."

Dương Viễn Hàng vừa vặn đi xong một vòng, đứng lại đúng ở vị trí ban đầu.

Đuôi lông mày của gã hơi nhướn lên, vừa ngoài ý muốn lại vừa kinh ngạc: "Giết tôi?"

Cũng không phải lần đầu tiên Dương Viễn Hàng nghe thấy những lời này, nhưng mà…..

[Quyển 8][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ