Chương 1410 - Tướng Môn Quyền Hậu (20)

2.4K 284 19
                                    

Edit : Sa Nhi
============

Thái Phó vốn không nói cho nguyên chủ biết nàng có hôn ước với người khác.

Trước đó, thánh chỉ của Tiên Hoàng được đưa đến phủ Thái Phó trong đêm.

Nếu nguyên chủ không tiến cung, thì còn có cách nào khác nữa?

Kháng chỉ là tội chết.

Nói không chừng sẽ liên lụy đến toàn bộ phủ Thái Phó.

Dung Thí trầm mặc một hồi lâu: "Ngươi thật sự không biết?"

Sơ Tranh giận: "Lừa ngươi thì có gì tốt."

Khi Dung Thí nhận được tin tức, hắn vẫn đang ở nơi biên cương.

Lúc ấy còn vừa vặn đang lâm vào khốn cảnh.

Tin tức này truyền đến, hắn cũng chỉ nghe qua cho biết, thiên kim phủ Thái Phó đã vào cung làm Hậu.

Kỳ thật Dung Thí cũng chỉ từng gặp thiên kim phủ Thái Phó có vài lần, lúc ấy nàng vẫn chỉ là một tiểu nữ hài.

Ấn tượng của hắn đối với nàng đã sớm mơ hồ.

Trở về đã nửa tháng, hắn cũng không hề chú ý đến nàng.

Là từ ngày đó, lúc nàng giáo huấn Nhiếp Chính Vương.

Cô nương vốn tồn tại mơ hồ này, lại dần dần trở nên sống động đối với hắn.

"Nhưng Thái Phó lại nói với ta, là ngươi tự nguyện tiến cung."

"Bằng không thì sao?" Sơ Tranh nhướn mày nhìn hắn: "Kháng chỉ để liên luỵ cửu tộc?"

Đừng nói nguyên chủ không biết nàng có hôn ước.

Cho dù có biết, thì dưới tình huống như vậy, để bảo toàn cho phủ Thái Phó, nàng cũng chỉ có thể tiến cung.

"....."

Dung Thí cẩn thận ngẫm lại, Thái Phó chỉ nói nàng tự nguyện tiến cung, chứ không hề nói những chuyện khác.

"Dung tướng quân, có phải ngươi hận ta hay không?"

Nguyên chủ đột nhiên tiến cung, nhảy lên thành Hoàng hậu.

Chuyện này nhìn thế nào cũng như nàng nhẫn tâm vứt bỏ vị hôn phu chẳng biết lúc nào sẽ trở về, thậm chí còn không biết hắn sống chết ra sao.

Nếu như lúc ấy Dung Thí đã ở biên giới của hắc hóa.

Thì bất kể quan hệ thực chất của bọn họ là ngì, có lẽ nó cũng sẽ trở thành một dây dẫn nổ, hoặc trở thành vết đen đọng lại trong lòng hắn.

Dung Thí thu liễm hết tất cả cảm xúc, cúi đầu, kính cẩn trả lời: "Thái Hậu nghĩ nhiều rồi, vi thần không dám."

Giờ hắn lại khôi phục thành một Dung tướng quân biết tiến biết lui như lúc bình thường.

"Nhìn ta."

"Thần không dám."

"Dung Thí."

Giọng nói lạnh lùng của nữ tử rơi xuống bên tai hắn. Xưa nay hắn chưa từng biết, sẽ có một người gọi tên hắn, mà có thể làm hắn cảm thấy cái tên này dễ nghe như vậy.

[Quyển 8][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ