Chương 31

2.3K 112 1
                                    

Một đêm mộng đẹp, lúc này đây ta không phải là từ phía sau ôm lấy nàng đi vào giấc ngủ, mà là nàng nằm ở trên người của ta, đầu gối lên cánh tay của ta, một tay núp ở trước ngực, một tay vòng ở cổ ta, đây là tư thế ngủ mà ta thích, cảm giác nàng như con chim nhỏ nép vào người của ta, mà ta cũng rất muốn trở thành chỗ dựa của nàng, đi chiếu cố nàng.

Ngày đó ta so với nàng tỉnh sớm hơn, chúng ta vẫn còn duy trì tư thế như vậy mà chìm vào giấc ngủ, cảm giác được cánh tay tê dại, thế nhưng ta không dám động, sợ đánh thức nàng, nàng ngủ rất say, ta ngơ ngác nhìn nàng, một nữ nhân hoàn mỹ như vậy hiện tại cư nhiên là bạn gái của ta, ta thật may mắn làm sao.

Thấy nàng hơi giật giật, biết nàng đã tỉnh, nhẹ nhàng ở trên trán nàng hôn một cái nói:

"Nhiễm Nhiễm, sớm~"

"Ừ. . . Sớm" nàng nhắm mắt lại nói.

Đến lúc chúng ta đều khôi phục trạng thái tỉnh táo, vừa nghĩ tới chuyện đêm qua đều có chút ngượng ngùng, giống như tiểu hài tử ngượng ngùng, nàng ngồi dậy, vuốt vuốt lại tóc có chút xốc xếch, đặc biệt thẹn thùng nói với ta:

"Cái kia. . .Ta trước tiên rời giường đi làm điểm tâm, cho ngươi nằm lại giường một lát, chút nữa ta gọi ngươi" nói xong cũng vén chăn lên đi, nhất thời liền cảm thấy thật hạnh phúc, không diễn tả được tâm tình vui vẻ lúc này thế nào, chỉ có thể ôm chăn lăn ở trên giường, ta cũng không nằm trên giường lâu, đi đến phòng bếp, ngẹo đầu tựa ở cửa phòng nhìn nàng, nàng thực sự hảo hấp dẫn ta, tùy thời tùy chỗ đều có thể điều động hormone trên người ta, chậm rãi tiến đến gần nàng, làm chuyện vẫn luôn muốn làm, hai tay từ phía sau ôm chặt nàng, đem mặt dán tại trên người nàng  nhắm hai mắt lại, muốn cảm thụ thật tốt cảm giác rung động nàng mang tới cho ta, nàng bị động tác của ta làm cho cả kinh, thế nhưng rất nhanh thân thể liền mềm nhũn ra, tựa ở trên người của ta nói:

"Làm sao vậy? Sao không ngủ thêm chút nữa? Thời gian còn sớm mà"

"Không ngủ được, Nhiễm Nhiễm, ngươi biết không? Ta muốn làm như vậy đã rất lâu rồi, thế nhưng vẫn không có dũng khí, ta đến bây giờ tại sao còn cảm thấy không chân thật a? Chúng ta thực sự ở chung một chỗ sao?"

"Vậy hiện tại chân thật sao?"  Nàng nghiêng đầu bưng mặt của ta lên ở trên môi của ta nhẹ nhàng mà hôn lên, có thể là chưa đủ, còn không có nếm đủ mùi vị của nàng, khi nàng chưa có hoàn toàn rút lui khỏi trước, ta đuổi theo ngậm môi của nàng, nụ hôn này triền miên mà lại kịch liệt, từ khi sau lần đầu tiên cùng nàng hôn môi ta đã không ngừng mà muốn hôn nàng, ta đã trúng độc của nàng, chỉ có nàng mới là thuốc giải.

Nụ hôn này kéo dài bao lâu ta không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ chúng ta hôn đến quên cả thời gian, đột nhiên liền nghe thấy được một mùi cháy, nguyên lại là trứng đang ở trên bếp khét, chúng ta phải lưu luyến ly khai.. .

"Nhiễm Nhiễm, ta hiện tại là cái gì của ngươi?" Ta hỏi rất dè dặt, còn là muốn chính miệng nàng nói ra quan hệ của hai chúng ta.

"Bạn gái, người yêu, lão bà, lão công ngươi muốn chọn cái nào?" Nàng đặc biệt nghịch ngợm hỏi ta.

"Ta nghĩ ta muốn làm vợ của ngươi"

"Ngươi chính vợ của ta."

"Ừ, ngươi cũng là vợ của ta."

Khoái trá ăn sáng xong sau đó chúng ta cùng đi làm, vẫn là ta lái xe, nàng ngồi ở vị trí kế bên tài xế, lái xe không còn là chuyện tẻ nhạt nữa, đơn giản là ngồi bên cạnh ta là vợ ta, rất tự nhiên nắm tay nàng trên cả đoạn đường đến đơn vị, chúng ta hình như rất ăn ý, nhìn nhau cười.

Lần đầu tiên lấy thân phận mới cùng nàng đi làm, cảm giác rất vi diệu, đến đơn vị, dừng xe xong, nàng đang muốn mở cửa xuống xe, ta đem nàng kéo trở về,  nghiêng người qua hôn trên môi nàng một chút, sau đó nói với nàng:

"Nhớ kỹ ngươi là của ta, về sau không thể tùy tiện dụ dỗ người khác, nam nữ đều không được" ta bá đạo mà nói.

"Hảo, tuân lệnh. A? Ta nào có đi dụ dỗ người khác?" Nàng làm bộ ủy khuất nhìn ta nói.

"Ta mặc kệ, không được là không được, người khác dụ dỗ ngươi cũng không được."

"Được, đi làm a, phải làm việc cho giỏi nha!" Nàng nhẹ giọng dụ dỗ ta nói.

"Ừ" nói xong chúng ta cùng nhau đi lên tầng,  nhưng tại đơn vị chúng ta chỉ có thể đi riêng, không dám quá công khai.

Lúc làm việc tìm một thời gian rãnh điện cho Nhiên Nhiên, cô ấy ngày hôm qua vẫn gửi tin nhắn quan tâm hỏi ta có thành công hay không, ta vẫn chưa có hồi đáp lại, cô ấy hẳn là sốt ruột đi.

"Ngươi rốt cục cũng chịu tìm ta? Ngươi đừng nói, để ta đoán một chút, ừm. . . Ngươi nhất định là ôm được mỹ nhân về đi? Bằng không ngươi sẽ không có thời gian gọi điện cho ta? Có đúng hay không. . . Có đúng hay không?" Cô ấy cấp thiết nói một tràng.

"Bị ngươi đoán trúng." ta đại khái đem chuyện nói lại cho cô ấy biết.

"A? Ngươi ở lại nhà nàng qua đêm sao? Nữ nữ cùng một phòng, có hay không củi khô bốc lửa nha? Nhanh nói một chút xem" Nhiên Nhiên cười xấu xa mà hỏi ta

"Ta nói không có ngươi có tin không? Nhưng đúng là không có, làm cho ngươi thất vọng rồi"

"Cũng biết ngươi không có lá gan đó, phỏng chừng ngươi cũng sẽ không, ha ha. . . "

". . . "

"Được rồi, không đùa ngươi, ta hỏi ngươi, ngươi xác định nàng là người ngươi tìm đúng không?" Cô ấy đột nhiên nghiêm túc nói.

"Nhiên Nhiên, ta phi thường xác định, bởi vì ta hiện tại rất hạnh phúc" kiên định trả lời.

Ta nghĩ muốn tìm một người, phải là người ôn nhu, lương thiện, hiểu ta hơn nữa có thể làm cho ta yêu thích, Mộ Nhiễm chính là người đó, mà trước đó, ta biết rõ, ta cũng phải cố gắng trở thành người như vậy. . .

[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ