Chương 59

1.1K 78 0
                                    


Đi tới chỗ của Nhiễm Nhiễm đang tụ tập, gọi điện thoại cho nàng, nói:

"Xong chưa? Có thể đi rồi chứ?" Không nói cho nàng biết ta đã ở bên ngoài chờ.

"Vừa rời đi, đã đón được xe trở về nhà"

"Nga, tốt lắm, về đến nhà gọi điện thoại cho ta"

"Ừ"

Cúp điện thoại, khởi động xe, tăng tốc đi tới nhà nàng, muốn chạy tới quán rượu trước, cho nên không có nói cho nàng biết, là bởi vì muốn cho nàng lễ vật, cho nàng một kinh hỉ, thế nhưng ta không nghĩ tới chính là nàng lại cho ta một cái "Kinh hỉ" thật lớn.

Đến dưới lầu nhà nàng, nhà nàng đèn không sáng, ta cũng không có nhận được điện thoại của nàng, chứng minh nàng còn chưa đến nhà, ngồi trong xe chờ nàng, chỉ chốc lát sau liền thấy thân ảnh quen thuộc kia đập vào mắt của ta, chỉ bất quá bên cạnh nàng còn có một nam nhân khác, người này ta không biết, cũng chưa từng có gặp qua. Hai người cũng không có động tác gì quá phận, song song đi tới, nam nhân kia rất tự nhiên nói chuyện với nàng.

Đây là lý do nàng không cho ta đón nàng sao? Các ngươi cho là ta nhất định sẽ phẫn nộ, rất tức giận đi, thế nhưng không phải như thế, ta ngược lại rất bình tĩnh, nhìn bọn họ đi tới dưới lầu nhà nàng, sau đó cáo biệt, nam nhân đó nhìn Nhiễm Nhiễm lên lầu, sau đó lập tức rời đi. Mà ta cũng nhìn đến khi đèn trong nhà Nhiễm Nhiễm sáng lên đồng thời nhận được điện thoại của nàng, tận lực điều chỉnh trạng thái mình trở lại bình thường, tiếp điện thoại của nàng:

"Uy, đến nhà?"

"Ừ, người đã ngủ chưa?" Nàng hình như rất mệt mỏi.

"Còn không có, chờ ngươi đấy."

"Không còn sớm, mau ngủ đi, ta cũng tắm một cái liền đi ngủ"

"Ừ, hảo, ngủ ngon, ta cúp"

"Ngủ ngon" nghe nàng nói xong hai chữ này vừa định cúp điện thoại, chợt nghe thấy nàng ở bên kia vội vàng nói:

"Ai ~ trước chớ cúp, bảo bảo, ta yêu ngươi"

"Ta cũng yêu ngươi, được rồi, nhanh đi tắm, ngủ sớm một chút"

"Ừ"

Cúp điện thoại, ngực ê ẩm, có chút ủy khuất, có chút thương cảm, ta là tin tưởng nàng, nhưng là không thể thản nhiên đối mặt, kỳ thực rất muốn đi lên lầu tìm nàng, hỏi rõ, nhưng lòng tự trọng không cho phép ta làm như vậy.

Khởi động xe đi về nhà ngủ, một đêm suy nghĩ miên man, tự nói với chính mình, không có chuyện gì, không có chuyện gì, có thể là một người đồng sự, hay hoặc là bằng hữu đưa nàng về. Nhưng lại hết lần này đến lần khác rất lưu ý, cứ như vậy suy nghĩ lung tung, không biết ngủ từ lúc nào.

Ngày hôm sau là cuối tuần, không phải đi làm, có thể ngủ không tốt, ngủ tương đối trầm, trong lúc mơ mơ màng màng nghe được điện thoại đi động kêu, nhắm mắt lại nhận, liền nghe được thanh âm của Nhiễm Nhiễm:

"Heo nhỏ lười biếng, còn đang ngủ sao?"

"Ừ" ý thức còn không tỉnh táo.

"Gọi điện ngươi hai lần, liền biết ngươi còn không có rời giường, mau rời giường, buổi trưa hẹn Tiểu Nhu và Vi Vi đi cùng ăn cơm" nàng nhưng thật ra tinh thần sung mãn.

"Ừ ~ không muốn đi" đột nhiên nhớ tới một màn đêm qua, đột nhiên cảm thấy cùng nàng không được tự nhiên.

"Làm sao vậy? Không thoải mái sao?" Nàng lập tức lo lắng hỏi ta.

"Không có, chỉ là không muốn đi"

"Ngươi không nhớ ta sao? Ta rất nhớ ngươi, muốn gặp ngươi" nàng lại bắt đầu làm nũng, ta lúc nào cũng chịu không nổi nàng điệu bộ này, hoàn toàn bỏ vũ khí đầu hàng.

"Ừ, được rồi, ngươi là ở nhà chờ ta qua đón hay là trực tiếp đi tới đó?"

"Chờ ngươi, đến nhanh một chút"

"Ừ, hảo, chờ ta"

Sửa soạn xong, ra cửa, lên xe, ở trong xe ngửi thấy từng đợt mùi hoa, nhớ tới, trên xe còn có lễ vật ta chưa tặng cho nàng, bó hoa cũng đã không còn tươi, từ trong xe lấy ra ném vào trong thùng rác, đem lễ vật cất xong, liền lái xe đi đón Nhiễm Nhiễm, cố ý đi đến tiệm hoa, mua một bó, đặt ở trong xe liền lái đến nhà Nhiễm Nhiễm.

Nàng lên xe, thấy hoa liền rất kinh ngạc, cao hứng nói:

"Tặng cho ta sao?"

"Không phải a, chúc mừng ngươi đạt được thành tích tốt, ưm ~ còn có cái này" đem lễ vật ra đưa cho nàng.

"Cảm ơn bảo bảo" nàng rất tự nhiên hôn mặt ta một cái, sau đó vui vẻ mở quà.

Kỳ thực cũng không có gì đặc biệt, chính là một mặt dây chuyền có ảnh hai chúng ta, nàng sau khi nhìn thấy liền vui như đứa trẻ, hoa chân múa tay vui sướng, ta rất thoả mãn, tựa hồ quên mất chuyện tình phát sinh ngày hôm qua.

Xe chạy đén nhà hàng đã đặt, Lăng Vi đã đến, Tiểu Nhu còn chưa có đến, chúng ta liền vừa trò chuyện vừa chờ, trò chuyện một chút, Lăng vi liền đặc biệt nói với ta:

"Ngôn Ngôn, ngươi có cảm thấy giống ta hay không, Nhiễm Nhiễm gần đây rất kỳ quái, ta thấy nàng đang có vấn đề"

"Vấn đề gì?" Ta hiểu rõ cô ấy nói đến chuyện gì, nhưng biết rõ vẫn còn hỏi.

"Đang yêu đương a, ngươi biết không, chúng ta lúc huấn luyện nàng mỗi ngày len lén gọi điện thoại, còn luôn luôn vừa nghe vừa cười khúc khích, ngươi nói có khả nghi không?"

"Nào có? Đừng tò mò" không đợi ta trả lời, Nhiễm Nhiễm giành nói trước.

"Không có mới là lạ, ngươi nếu là không có ngươi thế nào lại bỏ qua Hác Đông a? Ngày hôm qua hắn đưa ngươi về nhà có nói với ngươi cái gì không?"

Ta nghe được câu này cũng không có quá nhiều kinh ngạc, lúc đó trong lòng chỉ nghĩ, thì ra hắn tên là Hác Đông, nhưng ngược lại Nhiễm Nhiễm lại phản ứng rất mạnh, lập tức nhìn thoáng qua ta, có vẻ đặc biệt khẩn trương đáp lại lời Lăng Vi:

"Không nói gì hết. . .Tiểu Nhu thế nào còn chưa tới a? Ta gọi cho nàng" nói xong bắt đầu quay số điện thoại, ta biết nàng muốn nói sang chuyện khác, tránh khỏi khó xử,. . .

[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ