Mộ Phàm còn đang nói nói với ta, sau khi tự trách, ổn định lại tinh thần, hỏi Mộ Phàm:"Mộ Phàm ca, Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh ngươi sao? Ta muốn cùng nàng nói mấy câu, có thể chứ?"
"Ta đi ra ngoài bàn bạc ít chuyện, bây giờ không có ở trong bệnh viện, ngươi nếu như không có gì gấp, ta buổi trưa có thể trở lại, đến lúc đó ta để cho Tiểu Nhiễm nói chuyện điện thoại với ngươi, ngươi xem như vậy được không?"
"Hảo, cảm tạ Mộ Phàm ca, ta đây không quấy rầy ngươi, ngươi tiếp tục làm việc đi"
Cúp điện thoại, ta nghĩ mọi người có thể đoán được, đúng vậy, ta mua vé bay qua, gọi điện thoại cho Tiểu Nhu nói cho bọn họ biết tình huống Nhiễm Nhiễm ở bên kia, tiếc là chuyến bay gần nhất cũng phải là đến xế chiều, tuy rằng thời gian cũng đủ, nhưng ta không có tâm tình thu dọn đồ đạc, cũng chỉ đơn giản thay đổi áo quần cho phù hợp, bởi vì thành phố bên kia thời tiết chênh lệch bên này, sau đó thật sớm liền xuất phát đi sân bay, không đem theo cái gì cả, chỉ đem theo cái túi bên mình, thời điểm chờ ở phi trường, đột nhiên thu được tin nhắn của Nhiễm Nhiễm, xem ra Mộ Phàm đã trở lại bệnh viện, đồng thời đem chuyện ta biết nàng nằm viện nói cho Nhiễm Nhiễm, điện thoại di động của nàng rốt cục mở máy.
"Đang ở sân bay đi?" Thấy những chữ này, ta không thể không thừa nhận, ta không có tiền đồ mà khóc lên, ta là có bao nhiêu lâu không có thu được tin tức nàng a? Nàng chính là hiểu ta như thế, nàng biết ta trước tiên nhất định sẽ chạy tới gặp nàng.
"Ừ, buổi chiều năm giờ rưỡi đến, ngươi có khỏe không? Ta rất nhớ ngươi" ta rất muốn gọi điện thoại tới, muốn nghe một chút thanh âm của nàng, thế nhưng trong lòng ta biết rõ, nàng chắc là không có thuận tiện đi, cho nên mới phải lựa chọn gửi tin nhắn cho ta.
"Ta rất khỏe, đừng lo lắng, I miss you too"
"Ngươi rất xấu rồi, ngươi muốn để cho ta đau lòng chết sao? Ngươi làm được rồi, ngươi đã tàn nhẫn trừng phát ta được rồi."
"Bảo bảo, chúng ta trước không nói cái này, được không? Nói thêm gì nữa ta sợ ta sẽ không khống chế được mà khóc lên mất, không thể để cho mụ mụ thấy, một hồi ta để cho ca ca đi đón ngươi, ta chờ ngươi bảo bảo."
"Ừ, hảo, không cần làm phiền Mộ Phàm, ta tự mình có thể đi tìm, ngươi nói cho ta biết ngươi ở bệnh viện nào, ta đón xe tới là tốt rồi."
"Ở phi trường chờ! Ta đã cùng với hắn nói xong rồi" có thể tưởng tượng ra được biểu tình của nàng bên kia, khẳng định đang nhíu mày đi, bởi vì ta không nghe lời của nàng.
"Vậy được rồi"
Cứ như vậy, nàng phụng bồi cùng ta nhắn tin qua lại trong lúc chờ lên máy bay, dĩ nhiên quên luôn chuyện không vui của chúng ta ngày đó, phảng phất hết thảy đều tan thành mây khói, một khắc kia thực sự đó là thời điểm vui vẻ nhất trong mấy ngày qua của ta, Nhiễm Nhiễm luôn luôn nói lòng của nàng từ lâu không thuộc về nàng nữa rồi, cũng giống như ta, tâm tư đều ở trên người của nàng, hỉ nộ ái ố tất cả đều vì nàng.
Lại một lần nữa đến thành phố của nàng, chưa từng có gặp qua Mộ Phàm ở ngoài đời, chỉ là thấy qua ảnh, không dám cam đoan có thể liếc mắt liền nhận ra hắn, cho nên từ khi đi ra, nhìn quanh một vòng không thấy người nào giống Mộ Phàm, ta liền mở điện thoại di động ra muốn liên lạc với hắn, điện thoại còn chưa có thông, trước mắt lại đột nhiên xuất hiện một cái điện thoại di động, trong điện thoại di động chính là hình của ta, ngẩng đầu nhìn về phía người đang cầm điện thoại di động, cảm giác rất quen thuộc, rồi lại rất xa lạ, thế nhưng ta xem ra hắn chính là Mộ Phàm, ta hỏi hắn:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.
General FictionTên Truyện: Thời gian dần trôi, năm tháng tĩnh lặng. Ta chỉ muốn ở bên ngươi. Tên gốc: 时光阡陌,岁月静好--我只想和你在一起 Tác giả: 苏慕灬forever Thể loại: Thực văn, Bách hợp, HE Nhân vật chính: Tô Ngôn, Mộ Nhiễm. Editor: Clitus21. Giới thiệu: Truyện có thật, yêu từ...