Nghiêng người sang, gối đầu lên cánh tay ngắm nàng, hiện tại ta có thể không kiêng nể gì cả mà nhìn nàng, bởi vì không sợ bị phát hiện, đưa tay vuốt một lọn tóc đang phất phơ trên trán nàng, nghiêng người hôn nhẹ trên cái trán của nàng, hành động của ta tựa hồ có tác động đến nàng, nàng nỉ non một tiếng, xoay người sang chỗ khác ngủ tiếp, ta ngừng thở không dám động, thẳng đến lúc cảm thấy nàng hình như đã ngủ say, mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm. Giường thật sự là một địa phương nhạy cảm, hơn nữa bên cạnh còn là người mình yêu nên vô pháp kiềm chế được, ta nghĩ không có mấy người có thể nằm ở đó mà lòng không loạn, nhìn dáng người ngủ say của nàng, trong mũi đều là hương thơm nhàn nhạt trên người nàng, trong đầu cũng chỉ có một suy nghĩ, đó chính là rất muốn ôm nàng vào trong ngực, ta một mực chịu đựng, một mực khắc chế, thế nhưng giờ khắc này ta đúng là không thể khống chế được chính mình, cơ thể cẩn thận từng li từng tí hướng nàng nhích lại gần, giơ tay lên, chậm chậm hạ xuống, đem tay mình khoát lên hông của nàng, cũng không dám cử động nữa, ta rõ ràng có thể nghe tiếng tim đập của mình, cảm giác cổ họng đều khô khốc, chật vật nuốt nước bọt xuống, tim còn chưa được bình phục, Mộ Nhiễm đột nhiên nắm lấy tay của ta, mang tay của ta lướt qua nàng, phóng tới trước ngực nàng, cơ thể cũng hướng bên ta nhích lại gần, ngay sau đó tư thế của hai chúng ta liền biến thành từ ta ôm nàng từ phía sau bây giờ đổi lại ôm nàng vào trong ngực, nàng dùng đầu nhẹ nhàng mà cà cà vào mặt của ta, thì thào nói mớ câu:
"Ngôn Ngôn ~ hảo hảo ngủ có được không ~ " thanh âm thế nào lại gợi cảm như thế?
Hít sâu hương thơm nhàn nhạt trên người nàng, an tâm nhắm hai mắt lại.
"Nhiễm Nhiễm, ngủ ngon!"
Sáng sớm hôm sau, cảm giác được mặt trời chiếu tới mắt, chậm rãi mở mắt, liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của nàng, khuôn mặt dễ nhìn của nàng ngay trước mắt ta, chúng ta cách nhau cự ly gần như vậy, thậm chí tay trái của ta còn khoát lên hông nàng, tay nàng để ở trước ngực của ta, ngoan ngoãn ngủ say, mặt trời chiếu vào trên mặt nàng, có một loại điềm tĩnh mỹ, ta rõ ràng có thể thấy rõ mỗi một lỗ chân lông trên mặt nàng, nhẹ nhàng mềm mại, thật muốn vuốt ve mặt nàng, ta cảm giác được nàng nhẹ nhàng giật mình, vội vàng lấy tay đặt trên người nàng xuống, xoay người nằm sang hướng khác giả vờ ngủ, nếu như nàng tỉnh, tư thế của chúng ta thế này sợ là phải xấu hổ. . .
Tiếp theo ta liền nghe nàng nói:
"Ngôn Ngôn, dậy ~ , chớ giả bộ, ta biết ngươi đã tỉnh" nàng hiểu rõ ta. Nàng vừa mới tỉnh ngủ giọng nói thật dễ nghe, oa oa, còn mang theo một tia mê hoặc, đặc biệt gợi cảm.
"Làm sao ngươi biết?" Ta mở mắt nhìn nàng, nghĩ thầm may là vừa nãy không có xúc động mà vuốt mặt nàng, nếu không sẽ bị phát hiện.
"Ta ngủ tương đối cạn, ngươi khẽ động ta liền tỉnh."
"Nga"
"Ngôn Ngôn, trên người ngươi thơm quá ~ ta cũng không muốn rời giường" nói xong đưa tay ôm lấy cổ, đầu chôn trên cổ ta, ta thoáng cái không biết nên làm gì mới tốt, ngẩng đầu nhìn nàng một cái, liền nghe nàng nói:
"Đừng nhúc nhích, cho ta ôm một chút."
Ta liền cũng không dám nhúc nhích, tùy ý để nàng ôm, một lát sau, ta nói:
"Nhiễm Nhiễm, nếu không đứng dậy chúng ta sẽ đến trễ." Thương tiếc sờ sờ đầu của nàng nói.
"Ừ, hảo, rời giường thôi ~ " nói xong thoáng cái từ trên người ta rời đi, vén chăn lên, nhảy xuống giường, toàn bộ động tác lưu loát liền mạch, khi ta còn chưa phản ứng kịp nàng đã chạy vào phòng tắm, lưu lại ta một người trên giường sững sờ. . .
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.
Ficción GeneralTên Truyện: Thời gian dần trôi, năm tháng tĩnh lặng. Ta chỉ muốn ở bên ngươi. Tên gốc: 时光阡陌,岁月静好--我只想和你在一起 Tác giả: 苏慕灬forever Thể loại: Thực văn, Bách hợp, HE Nhân vật chính: Tô Ngôn, Mộ Nhiễm. Editor: Clitus21. Giới thiệu: Truyện có thật, yêu từ...