Chương 51

1.4K 83 3
                                    

Chuyện của Trần Thần với Nhiễm Nhiễm cuối cùng cũng ổn thỏa, chúng ta cũng không ai biết hắn về nhà đã làm gì, nói chung một đoạn thời gian thật lâu không có tin tức của hắn.

Chúng ta vẫn như cũ trải qua cuộc sống tạm bợ ngọt ngào hạnh phúc, khi đó chúng ta cũng không có phòng làm việc riêng của mình, Nhiễm Nhiễm còn tốt, chỉ ít nơi nàng còn có một không gian nhỏ độc lập, ta buổi trưa thời gian nghỉ ngơi đều sẽ đến tìm nàng, bởi vì nhà của Chu tỷ cùng phòng làm việc của nàng tương đối gần chỗ làm việc, buổi trưa sẽ không ở đây, buổi chiều trước khi Chu tỷ trở lại ta sẽ rời đi, văn phòng có một cái giường dành cho một người, cũng đủ hai người chúng ta ngủ, một chút cũng không cảm thấy chật chội.

Có một lần, ta ôm Nhiễm Nhiễm đang ngủ ngon, đột nhiên nghe có tiếng tra chìa khóa mở cửa, sau đó chợt nghe có người đi vào, hình như là Chu tỷ trở lại, Nhiễm Nhiễm cũng nghe được, hai người chúng ta cơ hồ đều là đứng dậy cùng lúc, cũng may chỗ này còn có một cánh cửa, được chúng ta khóa trái lại, Nhiễm Nhiễm rón rén từ trên giường đi xuống, soi giương, sửa lại tóc và áo quần của mình, hướng ta ra dấu im lặng, ta nhìn thấy nàng mở cửa đi ra ngoài, tiếp theo nghe được hai người bọn họ đối thoại:

"Tiểu Mộ, ta đánh thức ngươi sao? Thật ngại a"

"Không có Chu tỷ, ngươi ngày hôm nay tại sao quay lại sớm như vậy?"

"Buổi trưa cùng bằng hữu đi ra ngoài ăn cơm, nhìn thời gian cũng sắp tới giờ làm việc, liền trực tiếp trở lại"

"Nha, đúng vậy, thời gian cũng trôi qua thật nhanh, Tô Ngôn ở chỗ của ta nghỉ trưa a, ta phải mau đánh thức nàng dậy, nàng ước chừng là đã ngủ say"

"Tiểu Tô cũng ở bên trong sao? Ừm, nàng chất lượng giấc ngủ cũng thật tốt, chúng ta nói như vậy đều không đem nàng đánh thức, được rồi, ngươi nhanh đi gọi nàng dậy đi"

"Ừ"

Sau đó chợt nghe thanh âm của nàng đi tới, ta còn là đang giả bộ ngủ, nàng ghé vào bên tai ta nhỏ giọng nói:

"Bảo bảo, còn không mau đứng lên?" Sau đó lại nghe một tiếng rất lớn nói:

"Tô Ngôn, mau đứng lên, đến giờ làm việc rồi" nói xong hướng về phía ta cười.

"Ừ, đã biết, kéo ta" phối hợp với nàng, sau đó vươn tay để cho nàng kéo ta đứng dậy, nhanh chóng ở gò má nàng hôn một cái, đắc ý mang xong giày, chỉnh sửa lại một chút, liền đi ra ngoài, đi tới phòng bên ngoài, ta nhìn thấy Chu tỷ đang cúi đầu làm việc, nhân gia căn bản là không có thời gian để ý đến chúng ta, cũng không nghĩ nhiều, chị ấy cũng biết ta thường xuyên đến chỗ Nhiễm Nhiễm ngủ trưa. Kỳ thực người bình thường sẽ không suy nghĩ nhiều, hai cô bé cùng một chỗ ngủ trưa có gì kì quái đâu, rất là bình thường a, chúng ta chính là tự dọa chính mình, có tật giật mình a.

Tối ngày hôm đó, sau khi tan việc, cùng bằng hữu ở bên ngoài ăn, địa điểm cách đại học của Nhiễm Nhiễm rất gần, ta liền hăng hái, nói với Nhiễm Nhiễm:

"Một hồi ăn cơm xong chúng ta đi trường học cũ của ngươi đi dạo đi"

Rất muốn đi tìm hiểu địa phương mà Nhiễm Nhiễm học bốn năm ở đó, tuy rằng ta từ nhỏ một mực sống ở cái thành phố này, thế nhưng rất ít khi đi qua trong trường đại học này.

[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ