Những ngày ở bệnh viện, cũng chẳng hề trôi qua tốt đẹp, ta nhìn mụ mụ ngày đêm hao phí sức lực cho ta, ta thực sự không đành lòng, thực sự hảo hảo phối hợp điều trị, ở đây khoảng một tuần, thân thể đã không có gì đáng ngại, chỉ là bệnh kén ăn tương đối nghiêm trọng, vẫn là không ăn được cái gì, ăn liền nôn ra, nôn ra lại ăn tiếp, dạ dày ta giống như đối với đồ ăn "Tâm tình chống đối", tuy rằng mụ mụ cố gắng thay đổi đa dạng các món ăn cho ta, nhưng ta chính là ăn không vô. . .Mỗi ngày đều ép buộc bản thân cố gắng đưa chất dinh dưỡng vào cơ thể, đoạn thời gian đó thật sự là đem ba ba mụ mụ gấp đến sắp hỏng, mà ta lúc đó trong lòng đều lo lắng đến nàng, ta ở trong bệnh viện, không có một chút tin tức của nàng, lo lắng nàng có phải đã. . .Rời đi. . .
Nhiên Nhiên bình thường sẽ sang đây thăm ta, cũng có một vài bằng hữu đến, đương nhiên bao gồm cả khuê mật tốt của nàng - Tiểu Nhu, duy chỉ có nàng là không đến, thẳng đến một ngày, nàng đột nhiên tới, không hề báo trước mà tới, đi cùng với Nhiên Nhiên, thời điểm nàng tới, chị họ, mụ mụ ba ba vừa vặn cũng đều ở trong phòng bệnh của ta, một khắc kia nhìn thấy nàng, ta giống như quên đi hô hấp, nàng, vĩnh viễn đều hấp dẫn ta như vậy, bất kể là trước đây, hay là hiện tại, với ta mà nói, giống như trên người nàng có một loại ma lực đặc thù, nhìn nàng mỉm cười, lễ phép, cùng ba ba mụ mụ của ta chào hỏi:
"Thúc thúc a di hảo, ta chính là đến xem Ngôn Ngôn" nghe được ra được nàng nói bóng gió, để cho bọn họ yên tâm, nàng cũng chỉ là đơn thuần đến xem ta mà thôi, không có ý tưởng nào khác.
Kỳ thực ta biết, từ lúc mới bắt đầu đến khi bị ba ba mụ mụ phát hiện, rồi đến khi chúng ta chia tay, ba mẹ ta đều rất thích nàng, cũng không oán trách nàng, chỉ là không thể tiếp thu được thực tế chúng ta là người yêu của nhau, cho nên thái độ đối đãi với nàng so với trước đây cũng không có thay đổi nhiều, bọn họ cũng rất lịch sự đáp lại nàng, cũng không có làm cho ta và Mộ Nhiễm cảm thấy quá khó xử.
Trong khoảng thời gian này chỉ có người trong nhà và một vài người bạn thân thiết mới biết chuyện của chúng ta, những người khác chỉ biết ta không có đi làm, xin nghỉ bệnh ở nhà nghỉ dưỡng, cho nên chị họ ta thuộc vào nhóm những người không biết chuyện, thấy Mộ Nhiễm đến rất nhiệt tình trò chuyện:
"Nhiễm Nhiễm, cảm thấy thật lâu không gặp được ngươi a, thế nào không đến tìm Ngôn Ngôn chơi?"
"Tỷ, ta công tác có chút bận, hơn nữa Ngôn Ngôn sinh bệnh cần được nghỉ ngơi, rất ngượng ngùng quấy rầy, nhưng chung quy vẫn phải đến xem nàng một chút, chờ nàng khỏe hơn, chúng ta lại cùng nhau vui chơi" nàng mượn cớ trả lời chị họ ta.
"Ừ, hảo hảo hảo, chờ nàng bình phục, ngươi và nàng cùng đi đến nhà chơi a"
"Hảo"
Sau khi nói xong, nàng lúc này mới đem lực chú ý phóng tới trên người ta, ngồi vào bên giường của ta, hỏi:
"Cảm thấy thế nào? Nghe nói vẫn là ăn không vào, phải không? Ngực còn đau không?" Giọng nói ôn nhu, rất lâu rồi nàng không có cùng ta nói như vậy
Ta bị nàng hỏi có chút sửng sốt, sau đó trả lời nàng:
"Tốt hơn rất nhiều, không cần lo lắng, ta sẽ tốt lên" lúc này đây nhìn thấy nàng, nói chuyện với nàng có chút khẩn trương
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.
Fiction généraleTên Truyện: Thời gian dần trôi, năm tháng tĩnh lặng. Ta chỉ muốn ở bên ngươi. Tên gốc: 时光阡陌,岁月静好--我只想和你在一起 Tác giả: 苏慕灬forever Thể loại: Thực văn, Bách hợp, HE Nhân vật chính: Tô Ngôn, Mộ Nhiễm. Editor: Clitus21. Giới thiệu: Truyện có thật, yêu từ...