Chương 77

1.3K 88 5
                                    

Cuối tuần kết thúc, đến đơn vị mới biết được, Nhiễm Nhiễm đã cùng đơn vị xin nghỉ, làm cho ta bất ngờ là, nàng cư nhiên xin nghỉ gần nửa tháng, ta nói với người nhà, Nhiễm Nhiễm ra ngoài làm việc, nhờ ta trông coi nhà nàng, cho nên từ lúc Nhiễm Nhiễm đi rồi, ta cũng vứt bỏ cùng đồng sự và bằng hữu gặp gỡ tụ tập, ngoại trừ đi làm, thời gian còn lại đều là ở trong nhà Nhiễm Nhiễm ngoan ngoãn chờ nàng trở lại.

Lúc làm việc đều mất hồn mất vía, giờ tan làm cảm thấy cô độc. Khi đó mỗi ngày mong đợi nhất chính là có thể hay không có kinh hỉ? Về đến nhà, vừa mở cửa ra thấy nàng đã trở về, còn giống như trước đều hướng về phía ta ôn nhu cười, nhưng là kinh hỉ như vậy không có xuất hiện, mấy ngày nay ta hoàn toàn dựa vào bên ngoài để giải quyết bữa tối, lúc này chợt nhận ra một người phụ nữ không biết nấu ăn thật là bi ai, tuy là có ăn uống, nhưng hoàn toàn không biết mình là ăn cái gì, một mực cưỡng bách chính mình từng miếng từng miếng nuốt vào, tư vị kia thật là không dễ chịu, đôi khi ăn ăn nước mắt sẽ không tự chủ được mà lưu lại, nhưng không biết ta đây lệ từ đâu mà đến? Vì cái gì? Buổi tối tựa ở đầu giường lại một lần một lần liếc nhìn nàng từ trong album ảnh nàng mang từ trong nhà về, khuôn mắt tươi cười của nàng, đều có thể chạm vào nơi sâu nhất đáy lòng ta, nhiều lần nhìn lại tin nhắn mà chúng ta mỗi lần hay nói chiệm phiếm, là ngọt ngào như vậy, tốt đẹp như vậy, thẳng đến ngày chúng ta cãi nhau thì ngừng lại, mỗi khi nhớ đến ngày chúng ta khắc khẩu, tâm sẽ rất đau, mỗi ngày đều sẽ mơ thấy ác mộng, sau đó mồ hôi đầm đìa mà tỉnh dậy, nhiều lần như vậy, ngày này lại nối tiếp ngày khác, cảm giác này ta sống hơn hai mươi năm nhưng chưa từng có trải qua, đã có thói quen có nàng bên người, không dám tưởng tượng, về sau nếu không có nàng cuộc sống của ta mỗi ngày thật sự sẽ trôi qua trong trạng thái như này sao? Có đôi khi ta cũng sẽ nghĩ, nàng cũng đang giống như ta sao? Cũng sẽ giống như ta ăn ngủ không yên sao? Thực sự thật là nhớ thật là nhớ nàng, chúng ta cùng một chỗ không quá nửa năm, nguyên lai ta đã yêu nàng yêu sâu như vậy, đời này rốt cuộc trốn không thoát.

Ta thật sự có nghe lời của nàng, hảo hảo bình tĩnh, nghiêm túc suy xét lại, giữa chúng ta căn bản không có cái gọi là vấn đề lớn, mỗi người có phương thức suy xét khác nhau, dự tính của nàng ta chưa hẳn có thể dự đoán được, cho dù dự đoán được cũng chưa chắc có thể dựa theo phương hướng suy nghĩ của nàng mà suy xét, giữa người với người hiểu lầm không phải là cũng phát sinh từ đó sao? Nhưng là ta sai, ngày đó ta không nên nói ra những lời như vậy, làm tổn thương nàng, cũng khiến cho mình chật vật như vậy, ngực âm thầm hạ quyết tâm, chờ nàng trở lại, chúng ta nhất định phải thật tốt, thật tốt. . .

Trong lúc chờ nàng, thực sự không chịu đựng được, có gọi điện cho nàng, nhưng đều là trong trạng thái tắt máy, cuộc sống như thế trôi qua một tuần, ta đột nhiên liền nhận được điện thoại của Nhạc Kỳ, ta vốn không muốn để ý tới cô ấy, thế nhưng lại sợ là có liên quan đến Nhiễm Nhiễm, vì vậy nhận điện thoại:

"Nhạc Kỳ, nhĩ hảo"

"Ngôn Ngôn tỷ, ta không có việc gì, chính là muốn hỏi ngươi một chút, ngươi có tin tức của Nhiễm học tỷ không? Nàng gần đây hình như không có đi làm, nhắn tin cũng không trả lời, gọi điện nàng vẫn tắt máy"

[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ