Quả nhiên là nữ nhân phúc hắc, chỉ có người khác nghĩ không ra, không có chuyện nàng làm không được, lúc chúng ta sinh hoạt chung một chỗ, nàng đem bản chất phúc hắc của nàng thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, chọc tới nàng, nàng sẽ không lập tức biểu hiện ra ngoài, nói không chừng lúc nào đó sẽ tìm đến tính sổ, làm cho ta trở tay không kịp, nữ nhân như vậy thật đáng sợ, thế nhưng vì cái gì ta lại yêu cái dạng này của nàng như vậy a!Bận rộn đến lúc tan làm, sớm đi xuống lầu ngồi trong xe chờ nàng, không bao lâu, nàng liền đi ra, lên xe, như cũ hôn môi một cái, ta nhớ lại buổi chiều bị nàng đùa giỡn, liền bỉu môi vẻ mặt mất hứng, nàng xe bộ dạng ta như vậy, cười nói:
"Làm sao vậy a? Nhìn bộ dạng của người rất bất mãn, được rồi, cơm nước xong trở về cho ngươi, được không?"
Nghe nàng nói như vậy mắt lập tức sáng lên, cợt nhả nói:
"Thực sự? Không được chơi xấu nha"
"Điều kiện tiên quyết là ngươi tối nay không được phép về nhà."
"Đã biết, một hồi gọi điện cho mụ mụ báo."
"Nhìn bộ dạng ngươi bây giờ, vừa nhắc tới việc này liền phấn khích, đúng là một tiểu sắc nương" nàng bóp bóp mặt của ta mà nói.
"Nào có? Ta cũng chỉ có sắc sắc ngươi"
"Vậy ngươi còn muốn sắc ai nữa? Hử?" Nàng nheo mắt ta, mang theo ý tứ cảnh cáo.
"Ta làm sao dám a, đối với người khác ta đã không có năng lực yêu" ta vội vàng lấy lòng nàng nói.
"Ta phát hiện ngươi giống như càng ngày càng nhẻo miệng nha? Bất quá. . . Ta sau khi yêu ngươi cũng không nghĩ sẽ lại có thể yêu người khác, ai~ ta xong rồi"
Sau khi nói xong, ta đã nhìn thấy nàng đỏ mặt, tiến tới hôn một cái, khởi động xe tiến về phía trước, chúng ta đến nhà hàng, đi vào phòng, nhà hàng này tương đối cao cấp, bên trong phòng hệ thống cũng rất đầy đủ, bọn họ trên cơ bản đều đến hết rồi, Trần Thần cũng ở trong đó, bọn họ rất tự nhiên để chúng ta ngồi ở vị trí bên cạnh Trần Thần, Nhiễm Nhiễm lôi kéo tay của ta đi tới, trong lòng ta dĩ nhiên có chút khẩn trương, ta nhìn thấy Trần Thần nhìn về phía chúng ta bên này, hướng Nhiễm Nhiễm cười, hắn cười làm cho ta cảm giác thật ấm áp, là phụ nữ đều có thể bị nụ cười đó mê hoặc đi, bất quá đáng tiếc, ta và Nhiễm Nhiễm đều không phải một trong những người phụ nữ sẽ bị nụ cười đó mê hoặc, tiếp theo chợt nghe thấy Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh nói:
"Đã trở về? Lần này nán lại bao lâu?"
"Ừ, đã trở về, lần này có thể ở lại rất lâu, ở nơi này với các ngươi chơi vài ngày, mấy ngày nữa sẽ về thăm nhà một chút" nói xong rồi hắn ngay lập tức nhìn về phía ta, Nhiễm Nhiễm nói với Trần Thần:
"Đây là Tô Ngôn, các ngươi đã gặp qua, bạn thân ta"
"Nhĩ hảo! Tô Ngôn, cùng Nhiễm Nhiễm gọi điện thoại có nghe nàng nhắc tới ngươi"
"Nhĩ hảo, ta cũng nghe bọn hắn nói về ngươi"
Lúc này, Trác Hoa ở bên cạnh nói:
"Được rồi, các ngươi mau ngồi xuống đi, chuẩn bị dọn thức ăn lên"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.
General FictionTên Truyện: Thời gian dần trôi, năm tháng tĩnh lặng. Ta chỉ muốn ở bên ngươi. Tên gốc: 时光阡陌,岁月静好--我只想和你在一起 Tác giả: 苏慕灬forever Thể loại: Thực văn, Bách hợp, HE Nhân vật chính: Tô Ngôn, Mộ Nhiễm. Editor: Clitus21. Giới thiệu: Truyện có thật, yêu từ...