Hôm nay là ngày hai nhà gặp mặt, ba ba mụ mụ của ta cũng không có đi làm, ở nhà chuẩn bị nghênh tiếp khách quý, kỳ thực ta và Nhiễm Nhiễm cũng có thể không cần đi làm, nhưng là vì che lấp, muốn biểu hiện ra bộ dáng bận rộn, bất đắc dĩ mà đến đơn vị một vòng, cũng như mọi ngày ta đi đến dưới lầu nhà nàng, nàng vừa lên xe liền nằm úp sắp trên người của ta, lẩm bẩm mà nói:"Bảo bảo, không muốn đi làm, làm sao bây giờ?"
Trong lòng cười nàng, thích nàng như vậy, thỉnh thoảng ở trước mặt ta biểu hiện ra tính trẻ con, ôm nàng nói, "Vậy chúng ta không cần đi làm mà đi dạo phố, mua lễ vật cho ngươi, được không?"
Nàng ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt nhìn ta nói, "Lễ vật cho lễ tình nhân sao? Chúng ta cùng nhau chọn?"
"Ừ, ta muốn cùng ngươi đi chọn, chọn cái ngươi thích, kỳ thực trong lòng ta đã có thứ tặng cho ngươi rồi, chỉ bất quá ta muốn đi mua cùng với ngươi, được không?"
"Hảo, thật ngoan a, chúng ta vẫn là ngày mai đi đi, bảo bảo, ba mẹ ta sang đây, có chút làm xáo trộn nhịp điệu của ta, ngày hôm qua bọn họ hỏi ta ngày mai an bài thế nào, không biết là bọn họ chỉ thuận miệng hỏi hay là có chuyện gì, không muốn để cho bọn họ sinh nghi, ngày mai có thể phải kiếm cớ đi ra ngoài bồi ngươi, ngươi chớ để ý, có được không?"
"Làm sao sẽ? Ngươi đã vì ta mà làm rất tốt rồi, ta trái lại cảm thấy rất thỏa mãn a, chỉ cần có thể cùng với ngươi thì thế nào cũng đều tốt, thực sự."
Cuối cùng chúng ta vẫn là đi làm, thế nhưng rất sớm liền tan làm, ta đề nghị là đến đón Nhiễm ba Nhiễm mụ cùng đi nhà ta, Nhiễm Nhiễm lại nói:
"Bảo bảo, ngươi về nhà trước, phụ giúp a di, không biết ba mẹ ta có chuẩn bị xong chưa, một hồi tự chúng ta lái xe đến là tốt rồi, như vậy tiết kiệm thời gian."
"Vậy cũng được, các ngươi đến sớm một chút, ta sẽ nhớ ngươi."
"Đã biết, ngoan ~ một hồi gặp" giọng nói đặc biệt nhỏ dần, còn đặc biệt ôn nhu, khi đó hai ta thật sự là hận không thể mỗi giây mỗi phút đều dích chặt lấy nhau.
Về đến nhà, thấy ba ba mụ mụ đã ở phòng bếp bận rộn, ba ba chính là như vậy, bình thường không ở phòng bếp, nhưng hễ là trong nhà chiêu đãi khách nhân, ông luôn luôn sẽ đích thân xuống bếp, hơn nữa nấu ăn mùi vị ngon hơn mụ mụ rất nhiều, giống như đầu bếp chuyên nghiệp, ta nhiều khi cũng cảm thấy rất kỳ quái, ba ba mụ mụ đều là người cừ khôi trong chuyện bếp núc, thế nào sinh ra ta lại không có kế thừa đến chút nào a? Ta đây cũng có hoài nghi, ta rốt cuộc có phải là con ruột của bọn họ hay không, ta cũng thỉnh thoảng đem vấn đề này hỏi ba ba mụ mụ, bọn họ cũng luôn luôn trả lời ta là: Thói quen, đều là thói quen thôi!
Ta vào nhà, mụ mụ hỏi ta:
"Ngôn Ngôn, sao lại tan tầm sớm như vậy? Bọn họ lúc nào đến?"
"Dạ, đơn vị không có việc gì, chúng ta liền về sớm một chút, ta có nói với Nhiễm Nhiễm, để cho bọn họ đến đây sớm một chút, dự định nấu món gì a?" Ta vừa nói vừa đi đến phòng bếp, đi tới bên cạnh ba ba hỏi ông.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.
General FictionTên Truyện: Thời gian dần trôi, năm tháng tĩnh lặng. Ta chỉ muốn ở bên ngươi. Tên gốc: 时光阡陌,岁月静好--我只想和你在一起 Tác giả: 苏慕灬forever Thể loại: Thực văn, Bách hợp, HE Nhân vật chính: Tô Ngôn, Mộ Nhiễm. Editor: Clitus21. Giới thiệu: Truyện có thật, yêu từ...