Nhiễm Nhiễm phong bế huấn luyện tuần đầu tiên vừa vặn cuối tuần đúng dịp lễ Trung thu, trước chúng ta còn xem xét các nàng có thể hay không được nghỉ, Trung thu là vào thứ hai, chúng ta là được hưởng ngày nghỉ theo quy định, sẽ được nghỉ ba ngày, thế nhưng đều đến chủ nhật, mà các nàng còn không có nhận được thông báo ngày nghỉ, trong lòng ta thầm oán giận lãnh đạo đội các nàng, đây cũng không hợp tình hợp lý đi?Chủ nhật ngày đó ta lựa chọn ở đơn vị tăng ca, có hai nguyên nhân, thứ nhất là bởi vì sắp phải tiến hành tổng kết quý, muốn chuẩn bị trước một chút, hai là bởi vì Nhiễm Nhiễm không có ở đây, ta ở nhà ngốc cũng không có ý nghĩa gì, còn không bằng thừa dịp nàng không có ở đây đem công tác tranh thủ làm, chờ nàng trở lại có thể dành nhiều thời gian bồi nàng.
Ngày đó ta tăng ca xong, chuẩn bị về nhà, xuống lầu hướng xe của mình đi đến, còn chưa đi tới chỗ đỗ xe, ngẩng đầu, liền thấy Nhiễm Nhiễm tựa ở trên xe của ta, hai cánh tay khoanh lại ôm trước ngực, mỉm cười nhìn ta, ánh tà chiều chiếu vào khuôn mặt nàng, cảm giác nàng bốn phía đều tản ra ánh sáng mê người, ta mở to mắt nhìn nàng, nhìn đến ngây người, thấy nàng hướng ta vươn hai tay, ta ngượng ngùng đi tới chỗ nàng, nàng nhẹ nhàng ôm ta, nàng chắc là đánh bóng xong vừa mới tắm rửa, bởi vì mùi sữa tắm quen thuộc quanh quẩn xung quanh ta, qua một lúc lâu đầu óc của ta mới bắt đầu hoạt động, hỏi nàng:
"Ngươi thế nào không nói cho ta biết a?"
"Muốn cho ngươi một cái kinh hỉ nha"
"Ta thật là cao hứng, có thể cùng ngươi trải qua dịp lễ Trung thu đầu tiên"
"Ta cũng vậy"
Ta nói với nàng:
"Nhiễm Nhiễm, đêm nay về nhà của ta đi, ngày mai ở nhà ta trải qua dịp Trung thu, được không?"
"Ừ"
Chúng ta đầu tiên là đi siêu thị, bởi vì Nhiễm Nhiễm khăng khăng muốn mua hoa quả cùng vài thứ cho nhà ta, nghỉ lễ đến nhà ta không thể đi tay không, nàng so với ta thật chu toàn. Về đến nhà, mụ mụ đang ở phòng bếp chuẩn bị cơm tối, thấy Nhiễm Nhiễm tới, thật là cao hứng nói:
"Ai nha, Tiểu Nhiễm tới sao? Thật lâu không có nhìn thấy con, thế nào lại không thường đến nhà a di chơi a?"
"Gần đây có huấn luyện, cho nên không có thời gian, nghỉ lễ còn tới nhà ăn cơm, quấy rầy người rồi a di"
"Hài tử này, nói cái gì vậy, không cần khách khí, con không đến, a di mới mất hứng a, các con trước trò chuyện đi, chờ thúc thúc trở về là có thể ăn cơm."
"Ân, a di để ta giúp người đi"
"Không cần không cần, một chút liền xong rồi, các con trước đi thay quần áo đi, sau đó rửa tay chuẩn bị ăn cơm a"
"Hảo"
Chờ ba ba trở về, chúng ta an vị ở trên bàn cơm bắt đầu ăn cơm, Nhiễm Nhiễm vẫn còn có chút sợ ba ba ta, ta có thể nhìn ra được từ lúc ba ba ta trở về, nàng cũng có chút không được tự nhiên, dù sao ba ba ở đơn vị cũng là đại lãnh đạo của chúng ta, tuy rằng bình thường công tác không có tiếp xúc nhiều, cũng không gặp thường xuyên ở đơn vị, nhưng dù sao vẫn là thân phận cấp trên a, kỳ thực ba ba ở nhà cũng không có uy nghiêm như ở đơn vị, có thể là ta thói quen, không cảm thấy gì, nhưng Nhiễm Nhiễm không giống ta, nàng cũng có chút căng thẳng, trên bàn cơm ba ba hỏi Nhiễm Nhiễm:
"Nghe nói con là thành viên ở trong đội bóng chuyền phải không? Thế nào? Năm nay có lòng tin sao?"
"Ân, mọi người đều là đội viên cũ, cũng rất quen thuộc, ăn ý tốt, vấn đề không lớn"
"Huấn luyện cũng thật cực khổ đi, hảo hảo đánh, lấy được chiến thắng sẽ có thưởng"
"Ân, đã biết, Tô tổng" xem, xem một chút đi, ta đã nói là nàng khẩn trương a, còn gọi Tô tổng.
"Ở nhà kêu thúc thúc là được, con là hảo bằng hữu của Ngôn Ngôn, cũng chính là người nhà, chớ khẩn trương, ta không có đáng sợ như vậy đi"
"Ha ha, đã biết, thúc thúc" ta thấy Nhiễm Nhiễm khuôn mặt bởi vì khẩn trương đều đỏ cả lên, vội vàng nói:
"Ba ba, ngươi không phải là đáng sợ, ngươi ở trong lòng Nhiễm Nhiễm chính là hình ảnh đáng kính, hơn nữa, ngươi là đại lãnh đạo đơn vị của chúng ta, ngươi tùy tiện cũng có thể xa thải một người, ai còn không sợ ngươi a?
"Ngươi a" ba ba đùa giỡn nói.
"Ách, ta cũng sợ ngươi a"
Ăn cơm xong, ba ba đi thư phòng mụ mụ ở phòng khách xem tivi. Ta và Nhiễm Nhiễm cùng nhau thu thập chén bát, rửa chén, từ lúc nhìn thấy Nhiễm Nhiễm, lòng ta đều bắt đầu loạn, cùng mụ mụ chào hỏi, liền chờ không kịp mà lôi kéo Nhiễm Nhiễm lên lầu. . .
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.
General FictionTên Truyện: Thời gian dần trôi, năm tháng tĩnh lặng. Ta chỉ muốn ở bên ngươi. Tên gốc: 时光阡陌,岁月静好--我只想和你在一起 Tác giả: 苏慕灬forever Thể loại: Thực văn, Bách hợp, HE Nhân vật chính: Tô Ngôn, Mộ Nhiễm. Editor: Clitus21. Giới thiệu: Truyện có thật, yêu từ...