Chương 12 :

1.9K 108 3
                                    

Sau khi chạy trốn ra ngoài, rất nhanh thì nhận được tin nhắn của Mộ Nhiễm:

"Có chuyện vậy? Nhìn ngươi đi ra ngoài bộ dạng hình như rất gấp gáp."

"Không có việc gì, chỉ là chuyện công việc, ngươi tập diễn tốt."

Trở lại đơn vị, phòng làm việc không có ai, ta liền ngơ ngác ngồi trên ghế của mình, ta đây là đang làm sao vậy? Cảm giác bản thân không phải là mình, ta hiện tại và lúc trước như hai người khác nhau. Ta suy nghĩ từ nay về sau nên như thế nào khi ở cùng một chỗ với Mộ Nhiễm, hai người chúng ta không kể là đang làm việc cùng nhau mà còn là quan hệ cấp trên cấp dưới muốn không tiếp tục chạm mặt với nhau đúng là không có khả năng, mà chính ta cũng không cam lòng không muốn liên quan tới Mộ Nhiễm, tới gần nàng gần quá lại sợ không khống chế được chính mình, như thế, ta nên làm như thế nào đây? Hiện tại ta có thể xác định là: Ta yêu nàng, nhưng là không thể cùng nàng nói, cũng không xác định được: Nàng đối với ta là thái độ gì? Cho nên ta chỉ có thể đem tình yêu đối với nàng chôn sâu ở đáy lòng, nghĩ vậy ta phát cho Mộ Nhiễm một cái tin:

"Mộ Nhiễm, chúng ta có thể làm bằng hữu sao?" Ta là đang hỏi nàng, cũng là hỏi chính mình.

Chờ thật lâu, nàng mới nhắn lại, chắc là đang bận:

"Lẽ nào chúng ta bây giờ không phải là bạn tốt sao"

Tâm thoáng cái liền thông suốt, đúng vậy, làm bằng hữu không tốt sao? Đứng trên cương vị là bằng hữu vẫn có thể ở cạnh nàng, vẫn có thể đối tốt với nàng, cũng không phải rất tốt sao? Còn xoắn xuýt cái gì? Còn trốn tránh cái gì?

Tô Ngôn, để tâm của mình nghỉ ngơi một chút đi! Chuyện Mộ Nhiễm cứ để thuận theo tự nhiên a!

Trước buổi buổi diễn chính thức, chúng ta còn tiến hành diễn tập một lần cuối, bởi vì là buổi diễn tập cuối cùng, tất cả các yêu cầu phải giống như buổi biểu diễn chính thức, bao gồm đạo cụ trang phục, ánh sáng sân khấu, v.v. Ngày đó, chúng ta cần phải hoàn thiện trang phục cho người dẫn chương trình, còn phải thử, mấy người chúng tôi đến đó, lão sư chuyên môn trong đoàn đã chờ chúng tôi ở đó, Cao Viễn cùng với cái người nam dẫn chương trình kia rất nhanh thì chọn xong trang phục, đến hai người nữ bên này, ta cùng nàng đi vào phòng thay quần áo, lão sư lựa chọn cho Mộ Nhiễm một lễ phục, nói tương đối phù hợp với nàng, để cho nàng thử xem, quả nhiên, nàng chính là một người có vóc dáng trời sinh, mặc cái gì cũng đều dễ nhìn, bộ y phục này đem đường cong của nàng hiện ra vô cùng tinh tế, ta nhìn một chút liền ngây người, nàng đặc biệt ngượng ngùng nhìn ta, ý tứ là muốn ta cho ý kiến, ta cố ý cau mày nói:

"Ừ, đẹp thì đẹp, chính là. . . Mặc cái này sẽ rất bất tiện a, ngươi giữa chừng còn có biểu diễn còn phải thay đổi trang phục, còn có màu sắc này ở trên sân khấu có phải hay không không phù hợp với màu sắc của bạn dẫn chương trình cùng ngươi a", nàng đặc biệt nghiêm túc nghe ta nói, ngẫm lại một chút ta đây tại sao không muốn để nàng mặc bộ này? Các ngươi có thể nghĩ xem, cổ áo khoét sâu giống chữ V, lại còn hở lưng, mặc dù ta không có cổ hủ như vậy, nhưng ta chính là không tiếp thụ được nàng mặc như vậy đứng ở trên sân khấu, để cho người khác nhìn.

[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ