Chương 3 :

2.3K 141 3
                                    


Sau khi tan lớp, mọi người cùng nhau đi tới nhà hàng đã đặt chỗ sẵn, Mộ Nhiễm không cùng chúng ta đi đến, nàng nói có chút sự tình phải về nhà trước. Cái mà nàng nói "có chút sự tình" chính là về nhà thay đổi quần áo, nữ nhân này a, đúng là để ý hình tượng của mình, thế nhưng, ta thế nào cũng cảm thấy mặc kệ nàng mặc cái gì cũng đều đẹp mắt như vậy, nàng sau khi vào cửa rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh ta, nhưng ta cảm thấy không thoái mái vì bên phải nàng chính là Cao Viễn, lúc đó thực sự không biết trong lòng mình là loại tâm lý gì, những người khác thích nàng ta sẽ cảm thấy khó chịu, rất khó chịu. . . Mãi cho đến sau này khi ta phải đối mặt và cũng nhận rõ phần tình cảm này, thì mới biết được có lẽ ta thích nàng từ ngày gặp gỡ đầu tiên đó, đây có phải là cái gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên? Ta trước đây không bao giờ tin điều đó. . .

Cao Viễn đem Mộ Nhiễm chiếu cố rất tốt, chúng ta tại đây, trên bàn cơm người nào được quan tâm sẽ bị người khác mời rượu nhiều lần, Mộ Nhiễm đúng là chạy không thoát, một chén lại một chén, tuy rằng Cao Viễn giúp nàng ngăn cản không ít, nhưng nàng cũng uống không ít, có chút lo lắng cho nàng, nhìn ra được nàng chắc là có chút tửu lượng, uống nhiều như vậy mà nhìn nàng giống như không có chuyện gì, chỉ là mặt đỏ ửng, nhưng nhìn có vẻ rất đáng yêu.

Lúc đầu, cũng không ai tìm ta mời rượu, sau đó mọi người uống không sai biệt lắm, bọn họ dường như thương lượng xong, đều tìm tới ta, ta biết rõ bản thân mình, uống một chút khuôn mặt sẽ ửng hồng, nhưng bọn hắn đều nói:

"Tô Ngôn, chúng ta không uống chút rượu sẽ không dám nói chuyện với ngươi, cảm giác ngươi rất không gần gũi a, chúng ta có thể tụ tập ở chỗ này đều là duyên phận, ngày sau mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau, tốt vô cùng", ta nhìn thoáng qua Mộ Nhiễm, nàng cũng đang nhìn ta, khóe miệng có độ cong rất đẹp mắt, nói ta rất không có ý tứ, cho nên tới mời rượu ta đều uống, hoàn toàn ngoài dự liệu của ta. Kỳ thực, ta không thích trường hợp như vậy, không thích trò chuyện, không thích chủ động, khiến cho người khác cảm thấy khó đến gần, nếu là người thân thuộc với ta, sẽ biết ta không phải người như thế.

Trong bữa tiệc, Mộ Nhiễm đi ra ngoài, ta sợ nàng uống nhiều rồi khó chịu, liền đi theo ra ngoài, đi tới toilet, nguyên lai ta quá lo lắng rồi, ta thấy nàng đang gọi điện thoại, thấy ta, hướng ta khoát khoát tay chào hỏi, ta cũng hướng nàng nở nụ cười, giả vờ rửa tay nhìn gương sửa sang lại tóc, ta nghe được nàng nói với người trong điện thoại:

"Ngươi dậy rồi sao?"

". . . "

"Đừng lắm mồm, ta nghĩ ngươi thật ra là mượn cớ muốn bay trở về a, ngươi bay trở về ta sẽ tin ngươi" nàng vừa nói vừa cười.

". . ."

"Được rồi, không lộn xộn, nhanh đi ăn điểm tâm a."

". . ."

"Đã biết, một lát nữa sẽ về, yên tâm đi."

". . ."

"Ta cúp đây, điện thoại quốc tế đường dài rất đắt tiền a."

". . . "

Nàng liếc mắt nhìn ta rồi quay qua nói trong điện thoại:

"Ngươi thì giàu có rồi, được rồi, ta không nói với ngươi nữa, ai nha, đã biết, đã biết. . . Tạm biệt!" Nói xong liền cúp điện thoại.

Chúng ta trở lại, ta rất muốn hỏi trong điện thoại là ai, nhưng là chúng ta vẫn còn chưa thân thuộc lắm, nên lời nói ra liền đổi thành:

"Ngươi. . . Không có sao chứ, uống không ít đi?"

"Hắc hắc, không có việc gì, rượu này không nặng không đến nỗi."

Ta trợn tròn mắt nhìn nàng, biểu thị rất kinh ngạc nói "không nặng sao"

Nàng không có trả lời ta, trái lại hỏi ta: "Ngươi không sao chứ, bình thường cũng không có uống rượu đi."

"Không có việc gì, chỉ là có chút choáng váng."

"Trở lại đừng uống, uống nhiều sẽ khó chịu."

"Ừ."

Mới vừa vào cửa, chợt nghe có người nói:

"Ai ai ai, hai vị mỹ nữ đã trở về, Tô Ngôn, Mộ Nhiễm mau tới đây, mọi người đều chờ hai người các ngươi, chúng ta cùng uống một ly rượu cuối cùng đi, sau đó chúng ta cùng đi KTV hát, thế nào? Có đi không?" Không đợi chúng ta trả lời liền có người nói: "Các ngươi không thể không đi a, Mộ Nhiễm ngươi chính là nhân vật chính."

Mộ Nhiễm nhìn ta liếc mắt nói: "Được rồi, đi ngồi một lát", nói xong cầm lấy cái ly của ta cùng cái ly của nàng nói: "Như vậy đi, ly cuối này ta thay Tô Ngôn uống, nàng không thể uống nữa."

Ta rất kinh ngạc, bất quá ta cũng không muốn nàng uống nhiều, không đợi người khác nói, lôi kéo nàng một chút, từ trong tay nàng cầm ly rượu đi, vội vàng nói với nàng: "Ta không sao, ta tự mình uống được", Mộ Nhiễm liếc mắt nhìn ta, cũng không nói thêm gì nữa, uống xong chén rượu này, một đám người rời đi, hướng đến điểm đến tiếp theo, đám người kia thật đúng là ầm ĩ.

[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ