Nhanh chóng nhận điện thoại của nàng, trống ngực đánh liên hồi, lúc này đã rời nhau bao lâu, chưa đến một ngày đi, ta lại tưởng niệm như vậy, thực sự không dám tưởng tượng hơn mười ngày tiếp theo ta phải trải qua như thế nào đây?
"Bảo bối, bận rộn xong rồi?" Ta ổn định tâm tình nói.
"Ừ, đã ăn cơm xong vừa mới về đến nhà, liền trốn vào phòng gọi điện cho ngươi, ngươi về nhà sao? Vừa mới cùng với ai gọi điện?"
"Ừ, ở nhà, mới cùng Nhiên Nhiên gọi điện thoại a, nàng năm nay thực sự không đi ra ngoài, muốn đi nhà Đại Vị ăn tết, không nắm được chủ ý, nhờ ta cố vấn nên đi hay không"
"Bọn họ phát triển nhanh như vậy sao? Thật tốt" thời điểm nghe nàng nói ra câu này, ta nghe rất rõ giọng nói của nàng mang chút thương cảm, ta nghĩ trong lòng nàng độc thoại chắc là "Nếu chúng ta cũng có thể quang minh chính đại như bọn họ thì tốt biết bao"
Ta giả vờ thoải mái, xuôi theo lời của nàng nói, "Ừ, đúng là rất tốt, bảo bối, sớm muộn gì có một ngày ta cũng đi nhà ngươi ăn tết, ừm. . .Hoặc là ngươi ở lại nhà của chúng ta ăn tết, đến lúc đó chúng ta cũng không cần hai người hai nơi như thế này, ngẫm lại đều cảm thấy thật tốt, ngươi nói đúng hay không?", rất xấu hổ, cho tới bây giờ chúng ta cũng không có cùng một chỗ trải qua tết âm lịch (ta năm nay nhất định phải đi nhà nàng ăn tết âm lịch, nhất định! Nhất định! Nhất định! Ta đã cùng ba mẹ của ta thương lượng xong, bọn họ ủng hộ ta, hơn nữa rất có thể sẽ đi cùng ta)
"Ừ, bảo bảo, rất nhớ ngươi, muốn một cái ôm của ngươi" nàng thanh âm nhu hòa, ta nghe xong tim nhói một cái, hoàn toàn đem ta hòa tan.
"Ừ ~ ta cũng nhớ ngươi, trước khi về nhà thì có qua nhà chúng ta, cầm một kiện áo ngủ của ngươi, buổi tối ôm ngủ, ngươi nói, ta có phải rất đáng thương hay không?"
"A ~ ta vì sao không nghĩ tới cái này? Ta buổi tối ôm cái gì? Là ta so với ngươi đáng thương hơn đi? Ta cũng muốn áo ngủ của ngươi" nàng đột nhiên đề cao âm lượng, ảo não nói với ta.
"Ách ~ cái này. . . Như thế nào mới tốt đây?" Ta không biết trả lời nàng.
"Ta mặc kệ, ngày mai ngươi gửi bưu điện qua cho ta, hơn nữa phải là ngươi đã mặc qua, chưa có giặt" bị ý tưởng của nàng chọc cười, thực sự là khả ái chết a.
"Bảo bối, lúc này chắc hẳn người ta cũng đã nghỉ a? Hơn nữa không giặt áo ngủ thật là khó ngửi, ngươi không ghét bỏ sao?"
"Nhất định phải chưa được giặt, ngươi gửi hay không gửi?" Giọng nói nghiêm túc cộng thêm vài phần ra lệnh.
"Hảo hảo hảo ~ thật sợ ngươi a, ta làm theo ý ngươi" đối với nàng chung quy vẫn là vô điều kiện thỏa hiệp.
"Thật ngoan ~ được rồi, hôn một cái, ta muốn đi tắm"
"Ừ, chờ ngươi" hướng điện thoại di động hôn hôn nàng
Ngày đó, chúng ta videocall rất lâu, sau đó mới lưu luyến không rời mà đi ngủ, buổi tối những ngày tiếp theo đều như vậy, cùng nàng trò chuyện đề tài nói không bao giờ hết, thẳng cho đến trước một ngày qua tết âm lịch, ta đang ở nhà phụ giúp mụ mụ chuẩn bị hàng tết, còn có một chút quà tặng chúc tết, thì nhận được điện thoại của Nhiên Nhiên, điện thoại vừa mới tiếp thông, cô ấy ở bên kia thở gấp nói:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Thực Văn] Thời Gian Dần Trôi, Năm Tháng Tĩnh Lặng - Ta Chỉ Muốn Ở Bên Ngươi.
General FictionTên Truyện: Thời gian dần trôi, năm tháng tĩnh lặng. Ta chỉ muốn ở bên ngươi. Tên gốc: 时光阡陌,岁月静好--我只想和你在一起 Tác giả: 苏慕灬forever Thể loại: Thực văn, Bách hợp, HE Nhân vật chính: Tô Ngôn, Mộ Nhiễm. Editor: Clitus21. Giới thiệu: Truyện có thật, yêu từ...