Khi Mạc Hàn tỉnh lại, phát hiện mình đăng ở trong một căn phòng xa lạ.
Đầu hơi đau, ngừoi cũng có chút mơ màng. Vì thế nhắm mắt lại 1 lần nữa, làm cho đại não mờ mịt ổn định lại 1 lúc.
Xuống máy bay...........
Ra cửa an ninh............
Đi tới xe đang chờ đón cô...........
Mở cửa xe chuẩn bị lên xe ===
Đúng rồi! Chính là chỗ này. Tất cả mọi thứ đều chấm dứt khi cô mở cửa xe, đầu bị đập thật mạnh, trước mắt cô tối sầm, nên cái gì cũng không biết.
Chết tiệt! Thế nhưng bị tập kích!
Hung hăng đem ánh mắt mở lại, mọi vật trước mặt rõ ràng một ít, Mạc tiểu như tiếp tục nhìn kỹ xung quanh.
Lúc này nhớ rõ toàn bộ tình huống, bình tĩnh đương nhiên là không có khả năng. Cho dù tính cách như Mạc Hàn, ở trong tình huống này cũng không có cách gì giữ được vẻ thờ ơ. Nhưng mà, ít nhất vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh là cần thiết. Nói chung là không thể lập tức vừa mở 2 mắt thì hôn mê, hay là mở miệng lên thì khóc tiếng lớn.
Đó không phải là phong cách của Mạc Hàn.
Quần áo còn đầy đủ không sứt mẻ, tuy rằng khó tránh khỏi xuất hiện không ít bụi bẩn, cùng với nếp nhăn do bị dây thừng buột chắt tạo ra. Dây thừng? 1 cái dây thừng to bằng ngón cái quấn quanh cô, trói chặt cô trên 1 cái ghế.
Vậy là, cô hình như bị bắt cóc.
Tới từng tuổi này có thể trải qua chuyện kích thích như vậy, Mạc Hàn thật là không biết nên nguyền rủa Thượng đế hay ca ngợi Phật tổ, trong đầu vất vả thử suy tư, cũng không hiểu rõ cuối cùng xảy ra chuyện gì. Tuy rằng mình là cô ba nhà họ Khổng, quả thật là mục tiêu của không ít kẻ xấu, nhưng cô mới vừa du học ở Mỹ về, hôm nay cũng vừa mới trở về, mười mấy năm sống ở nước ngoài, nơi này ngoại trừ người nhà, hầu như không ai biết cô. Tóm lại ai có thể tính chuẩn xác đến như vậy. Cô vừa trở về chưa tới 30', đã liền bị bắt cóc?
Giật giật hai tay bị bắt chéo sau lưng ghê, phát hiện muốn nớt lỏng dây thừng thật sự không khác kiến càng hám thụ, Mạc Hàn thở 1 hơi thật mạnh, từ bỏ hành đọng phí công này. Ngược lại ngẩng đầu, quan sát căn phòng này từ đầu đến cuối.
Mới nhìn có vẻ như là phòng ở khách sạn, trang hoàng vẫn là rất trang trọng. Vị trí của cô là trong phòng ngủ, dựa vào cửa sổ là bộ sofa màu xanh lá cây, chiếc giường đôi được trải khăn thêu, cuối giường là 1 chiếc tivi treo tường, tủ gỗ quần áo có hoa văn cùng bức tường màu trắng sữa phối hợp tương đối lịch sự tao nhã. Trong phòng cũng không có các vật dụng như thuỷ tinh, gốm, sứ có thể đập bể để lấy mảnh nhỏ cắt đứt dây thừng, bị trói ở ghế nên muốn đi ra mở then cài cửa sổ hầu như là không có khả năng. Ngoài cửa phòng dường như hơi lớn 1 chút, từ cửa nhìn ra, tầm mắt bị chặn, nhìn không thấy cái gì, cũng không xác định, có người hay không.
Mạc Hàn hít sâu, làm cho tim đập ổn định 1 chút, sau đó bắt đầu suy nghĩ cách đối phó tình huống trước mắt. Vẫn chưa nhìn thấy bọn cướp, cũng rất khó xác định bọn họ bắt cóc cô vì mục đích gì. Tốt nhất mục đích là đơn thuần vơ vét tài sản, như vậy phải phá hư kế hoạch, vạn nhất bọn họ có mục đích khác, cũng cần nghĩ kế sách đối phó cho tốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [Tiền Tiếu] Ban Mã Tuyến
FanficThể loại: Hiện đại Cảnh sát nhân dân x tổng giám đốc Cường công x nữ vương thụ Couple chính: Tiền Bội Đình x Khổng Tiếu Ngâm Couple phụ: Đới Manh x Mạc Hàn Văn án Một tổng giám đốc quanh năm suốt tháng lạnh lùng, cao ngạo Một...