Chương 43: Em... Em đi chuyển giới là được chứ gì!

1.5K 149 17
                                    

Do quá mệt mỏi cho nên Việt Nam hơi mơ màng muốn ngủ rồi.

China thấy vậy tính khuyên cậu nghỉ ngơi một chút rồi lát nữa sẽ thông báo cho bọn Russia sau.

Đang muốn mở miệng thì cửa sổ đột nhiên bị đập "Ầm" một cái.

Việt Nam sợ hết hồn, lật tức tỉnh táo lại vội vàng ngồi dậy xem chuyện gì xảy ra.

Cậu vội vàng đẩy cửa sổ ra sau đó thấy một "người lạ"(cũng có thể là sinh vật lạ)....

Lại thấy "người lạ" trên tay cầm cây quần vợt, trên đầu còn cột vải như bà thím, trên mắt thì đeo kính mát.

Việt Nam đầu đầy hắc tuyến: "Taiwan, em làm cái trò gì vậy?"

Đúng vậy, chính là Taiwan, một Taiwan luôn luôn chú trọng hình tượng thì giờ phút này lại ăn mặt như một bà già ăn cướp không hơn, nếu không phải ở đây nhiều người nhìn như vậy Việt Nam thật muốn bò ra cười trận

Taiwan động tác khá bình tĩnh nhưng trong giọng nóng nảy: "Nam Nam, anh mau tới đây cho tôi! Tôi có chuyện tìm anh! Mau lên!"

Việt Nam: "??"

"Lè..lẹ lên, bọn Russia sắp ném BOOM."

Việt Nam : "..."

"Anh nhảy thẳng xuống đây, mau! Còn giả bộ thùy mị cái mẹ gì!" Taiwan gấp như lửa cháy tới mông rồi.

Đây là tầng ba mà Taiwan còn dám hét, nếu là người bình thường thì chắc đã kiện cậu cổ vũ người ta tự tử rồi.

Việt Nam vươn vai ngáp một cái, nhếch mép cười, dưới đôi mắt nóng nảy của Taiwan, tay chống lên bệ cửa sổ, tung người nhảy một cái đầy duyên dáng dẫn tới tiếng hô của mọi người xung quanh.

Taiwan lập tức giơ tay kéo cậu xoay xoay mấy vòng chắc chắn cậu không có dấu vết mập mờ gì sau đó mới dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cậu: "Có xảy ra chuyện gì không?"

Việt Nam thiếu chút nữa bị cậu ta xoay cho ngất luôn, hàm hồ không rõ nói: "Taiwan, em đang nghĩ gì vậy chứ?? Ngoài việc gặp một chút tai nạn và sắp muốn ngủ ra anh có chuyện gì để làm nữa đây?"

Taiwan đen mặt, quơ tay múa chân: "Này, này đây là em lo cho anh đấy nhá! Thái độ gì đây hả?"

Việt Nam nhướng mày, trêu tức nói: "Sao em không đi mà lo cho China ấy, không lo ảnh bị anh đập cho nát trứng à."

Taiwan: "..."

"Em sợ là China có ý đồ không tốt thôi..." Ai lại ngờ Việt Nam lại không ấn theo lẽ thường như thế, Taiwan mắng thầm.

Việt Nam liếc cậu ta một cái: "Muốn giúp anh vậy đãi anh ăn một bữa đi."

Đồ ăn trong bữa tiệc thì quá nhạt cậu nuốt không trôi, còn lúc ở trong Bar người ta đâu có bán cơm toàn là đồ ăn nhanh Việt Nam cũng không thích đồ đầu mỡ.

"....Sao anh có thể duy trì tới giờ vậy?"

"Hít không khí."

"..."

Cuộc sống thường ngày của NAM Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ