Jongin đứng đó không nhúc nhích, đôi mắt nhìn cô chăm chú: “Chuyện gì?”
Dáng vẻ anh vẫn nghiêm túc như thế. Mỗi lần anh trưng cái bộ dáng này ra, cô luôn có cảm giác anh gần giống như một người đang đi tu vậy, không gần phụ nữ, không thể nào có được. Vào những lúc như thế này, cô thật sự muốn phá bỏ cái cảm giác đó đi, muốn biết được phải làm cách nào mới câu dẫn được anh. Kim Jennie từ chỗ ngồi đứng dậy, giày cao gót kêu lên “Cạch cạch cạch” vài tiếng, cô đã đến trước mặt Kim Jongin, cách anh rất gần. Cô nắm lấy cà vạt của anh, một tay nhẹ nhàng kéo về phía mình.Cô ngẩng đầu, nhìn lên đôi mắt của Kim Jongin, nói: “Anh đoán xem.”
Kim Jongin nắm chặt lấy cái tay đang đặt trước ngực anh, nhưng lại không lấy ra, cũng không nói chuyện. Một tay khác của anh vẫn còn đang nắm lấy tay nắm hành lý, cúi đầu nhìn vào mắt cô. Trong quán bar lớn như thế, mà chỉ có mỗi hai người họ. Ánh đèn sặc sỡ đánh lên người bọn họ, thoáng cái lại tắt, lúc sáng lúc tối, khiến cho trong lòng hai người không khỏi gợn sóng. Tim cũng theo đó mà đập nhanh hơn. Kim Jongin nắm chặt tay cô, không bỏ ra, chuyện này đối với cô có thể nói là anh đang ngầm đồng ý, Kim Jennie tiến thêm một bước nữa.
“Anh đang mong chờ…” Kim Jennie ngừng một chút, chậm rãi nói ra câu kế tiếp: “Chờ tôi hôn anh.”
Kim Jongin nhìn cô: “Lại nói bậy bạ gì đó.”
“Ánh mắt của anh đã nói cho tôi biết điều mà anh muốn che giấu đó. Cơ trưởng Kim, có phải tại vì chỉ có hai người chúng ta trong căn phòng yên tĩnh này…”
“Cô suy nghĩ nhiều quá rồi.” Kim Jongin nhanh chóng cắt ngang lời nói của Kim Jennie
Cô lại đi vòng ra sau lưng Kim Jongin, ôm anh từ phía sau. Cả cơ thể của anh lúc này cứng đờ.
“ Kim Jongin, anh thích tôi.” Cô nhẹ giọng cười.
Anh lấy lại tinh thần, tách tay cô ra. Cô lại vòng tay ôm chặt anh hơn, nhẹ nói: “Anh đừng nhúc nhích, tôi sẽ không làm gì anh đâu. Cứ yên lặng như thế này là tốt rồi.”
Kim Jongin nghe thấy thế, nới lỏng lực tay, không giống như là muốn tách tay cô ra, mà thay vào đó dường như là đang nhẹ nắm chặt lấy tay Kim Jennie Ánh đèn mờ lúc sáng lúc tối, hai người cứ thế mà ôm nhau, quên đi hết tất cả. Một lúc sau anh đẩy cánh tay cô, sau đó đưa lưng về phía Kim Jennie, nói: “Nếu như không có chuyện gì để nói, thì tôi sẽ đi.”
Kim Jennie ngẩng đầu nhìn bóng lưng của anh, nói: “Được rồi, chúng ta ngồi xuống nói chuyện.”
Cô đi đến trước quầy bar ban nãy mình mới ngồi xuống. Sau đó, Kim Jennie quay người lại, vẫn thấy Kim Jongin đứng đó không nhúc nhích, cô nói: “Tới đây đi.”
Anh đi đến, ngồi xuống ghế bên cạnh Kim Jennie. Trên quầy bar lúc này đang bày ra hai ly rượu champange, bên cạnh còn có một bình rượu chứa đầy chất lỏng màu đỏ bên trong. Như là đã có người để ra sẵn. Kim Jennie rượu ra, đẩy một lý rượu đến trước mặt anh.
“Nghe nói, ngày mai anh không có nhiệm vụ.”
“Ừm.”
“Vậy thì chúng ta có thể vừa uống rượu, vừa nói chuyện.”
BẠN ĐANG ĐỌC
"JENKAI" Cơ trưởng Kim, em thích anh
FanfictionNếu muốn lên máy bay đã đặt vé do Kim Jongin cầm lái, Kim Jennie chỉ cần làm thủ tục đăng ký sân bay. Vậy cho hỏi, cơ trưởng Kim này, cô muốn đặt chỗ trong trái tim anh thì nên thế nào? Làm thủ tục đăng ký... kết hôn được không?