Một ngày khác vào đêm giao thừa, Jennie nhận nhiệm vụ bay, từ Seoul đến Toronto.
“Có một nhiệm vụ lúc bảy giờ. Năm giờ sau gặp lại, cơ trưởng Kim của em.”
Các hành khách đều đã lên máy bay, kết thúc xét vé, cừa máy bay đóng lại, Jennie ngồi trên ghế lái gửi tin nhắn cho Jongin. Cô thấy tiếc, đêm giao thừa đầu tiên với Jongin nhưng lại không thể ở cùng nhau.
“Chuẩn bị xin phép cất cánh.” Jennie nói với cơ phó một.
Cơ phó một gật đầu “Được.”
Jongin mới bay từ California trở về Seoul , anh kéo rương chuyên dụng ra khỏi sân bay thì nhận được tin nhắn của Jennie
“Sao tự nhiên cô ấy lại bay?” Jongin nhíu. Trước khi anh cất cánh, cô không phải không có nhiệm vụ gì sao? Cô còn nói cùng nhau đón giao thừa. Jongin giơ tay lên xem đồng hồ, còn năm phút nữa mới đến bảy giờ. Lúc này, soát vé xong, cửa máy bay cũng đã đóng lại. Anh lập tức lấy điện thoại ra để kiểm tra chuyến bay lúc bảy giờ, rồi bấm điện thoại gọi. Vừa nói chuyện, anh vừa kéo rương chuyên dụng quay lại vào sân bay.
“CJ9607 đợi năm phút nữa, mở cửa máy bay ra.”
Cơ phó một đang định xin cất cánh thì Jennie đột nhiên nhận được điện thoại.
“Mở cửa máy bay lại.” Sau nói điện thoại xong, Jennie nói với cơ phó một.
Cơ phó một bất ngờ“Mở cửa máy bay lại? Tại sao?”
“Có khách.”
“Khách? Khách nào? Sao không thông báo trước đó?”
Jennie lắc đầu “Tôi không biết.”
“… Chúng ta nên làm gì bây giờ? Chúng ta phải?” Cơ phó một khẩn trương hỏi Jennie. Anh ta lấy tay sờ ở đồ trước mặt một chút, đem ngón tay đến trước mặt xem có bụi không. Bởi vì nếu có khách đến, bọn họ sẽ chuẩn bị nhiều thứ, lau dọn sạch sẽ.
“Không cần làm gì hết.” Jennie nói, “Chỉ cần đợi, cũng không cần làm cho mọi người trên thế giới đều biết, đây là cấp trên thông báo. Chúng ta chỉ cần chờ vị khách kia vào rồi xin phép cất cánh như bình thường.”
Cơ phó nhất gật đầu“Điều này cũng dễ, không hành hạ chúng ta. Bất thình lình mà có các loại yêu cầu sẽ làm khó chúng ta. Xem ra, vị khách này cũng dễ nói chuyện.”
Jennie suy nghĩ một chút, nói: “Tiếp viên trưởng vẫn chưa biết chuyện này, thông báo với tiếp viên trưởng đến cửa máy bay đợi, vẫn phải phục vụ.”
Cơ phó một gật đầu. Cơ phó hai vừa vào đến, anh ta vừa đi vệ sinh về. Jennie quay đầu nhìn cơ phó hai, kêu anh ta đi thông báo với tiếp viên trưởng. Cơ phó hai ngạc nhiên nói: “Đột nhiên có hành khách quan trọng sao?”
Jennie còn chưa kịp trả lời, cơ phó một đã nói trước: “Không biết là ai nhưng có một vị khách.”
Cơ phó nhất vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, nhưng theo vị khách kia nói sẽ đến trong vòng năm phút, anh ta lập tức đi báo cho tiếp viên trưởng. Jennie giơ tay lên xem đồng hồ. Thời gian trôi qua, vị khách sẽ đến sớm, chỉ cần người đó đến là có thể xin phép cất cánh. Đồng thời, cô cũng đang nghĩ, không biết vị khách quan trọng này là người như thế nào. Thỉnh thoảng tiếp viên trưởng đứng lại nhìn xung quanh, thấy một người đàn ông cao lớn, mặc đồng phục cơ trưởng và kéo rương chuyên dụng. Tiếp viên trưởng nhìn dáng vẻ của người đàn ông đó mà kinh ngạc.
BẠN ĐANG ĐỌC
"JENKAI" Cơ trưởng Kim, em thích anh
FanfictionNếu muốn lên máy bay đã đặt vé do Kim Jongin cầm lái, Kim Jennie chỉ cần làm thủ tục đăng ký sân bay. Vậy cho hỏi, cơ trưởng Kim này, cô muốn đặt chỗ trong trái tim anh thì nên thế nào? Làm thủ tục đăng ký... kết hôn được không?