Điềm Tâm Công Chúa cười khúc khích khi nhận được khăn choàng cổ từ bạn mình, chất liệu len mềm mại chắc chắn sẽ giúp cô giữ ấm được trong những ngày cuối xuân. Tiết trời tuy bắt đầu sang hè nhưng khoảng thời gian tuyết tan chính là thời điểm lạnh nhất, ngay cả Võ Trạng Nguyên mạnh khỏe cũng phải khoát lên mình rất nhiều lớp áo để bảo vệ bản thân khỏi cái thời tiết lạnh cóng này.
- Công Chúa, Hiền Hòa tiểu thư! La Bốc Cao đã chuẩn bị cơm trưa xong, mời hai người dùng. – Nấm Hương mỉm cười – Còn có trà nóng sẽ giúp giữ ấm cơ thể. –
Người nữ hầu đặt thức ăn được đựng trong ngăn ủ ấm lên bàn và rót cho mỗi người một tách trà. Hương thơm dịu ngọt của tách trà nóng làm Hiền Hòa cảm thấy vô cùng thoải mái, càng thích hơn nữa khi nó đang làm ấm hai bàn tay lạnh của nàng. Trà trong Hoàng Hung đặc biệt rất thơm và mùi vị cũng vô cùng xuất sắc, là loại thượng hạng mà chỉ có những người hoàng tộc mới được thưởng thức.
- Hm? Hình như còn thiếu 1 món... -
- Chuyện gì sao Công Chúa? – Nấm Hương ngạc nhiên – Đã thiếu món gì à? –
- Em có nhờ La Bốc Cao làm há cảo nhưng bác ấy quên chăng? –
- Để thần hỏi bác ấy, có lẽ là do thần quên bỏ vào trong ngăn cơm. –
Vừa bước ra khỏi cửa, Nấm Hương đã bắt gặp cô hầu nữ kia, dáng vẻ đầy nét sầu não và lo âu. Cô giao phần thức ăn lại cho Nấm Hương và chần chừ nhìn nó được dọn lên bàn ăn của công chúa.
- Cảm ơn em, thật may là em đã mang phần ăn của Công Chúa đến đây. –
- K-không sao, em cũng là được La Bốc Cao nhờ thôi. –
Nét mặt lo lắng của cô không thoát khỏi Nấm Hương khi cô được hỏi nếu như bản thân mình không khỏe. Hầu nữ của Triệu tiểu thư lắc đầu nguây nguẩy, cố tình né tránh câu hỏi của người kia nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi Điềm Tâm Công Chúa và tiểu thư Hiền Hòa. Nhìn thấy tách trà nguyên vẹn trên bàn, cô nhận ra họ vẫn chưa đụng đến thứ độc dược đáng sợ kia.
Chỉ cần họ uống thì cô đã hoàn thành xong nhiệm vụ...
Chỉ cần họ uống thì cô sẽ không phải hứng chịu những trận đòn roi đau đớn của chủ tử, cũng sẽ không phải chịu nỗi nhục nhã khi phải trở thành thứ đồ chơi dành cho những tên cướp kia...
Từ ngày tiểu thư Lưu Ly cùng Triệu phu nhân bước vào cung, cô đã luôn phải chịu những nỗi ô nhục cũng như những hình phạt đáng sợ từ họ. Cô biết được những kế hoạch và ý đồ bất chính của họ, càng cảm thấy xấu hổ khi bản thân mình phải trở thành con tốt thí trong bàn cờ của chủ tử. Là một nữ hầu thấp kém, cô chỉ đành cúi đầu chấp nhận nghe theo sự sắp đặt của nhà họ Triệu. Đi liên lạc với những tên cướp, chỉ đường cho chúng đến bắt cóc Nấm Hương, về đêm thì lại đem thân thể nữ nhi của mình để mua vui cho chúng,...
Mặc cho cô cầu xin sự thương xót, Triệu tiểu thư vẫn thư thản dùng trà cùng mẫu thân, vừa lắng tai nghe những tiếng kêu gào đau đớn của người hầu khi cô bị những tên cướp kia hành hạ cả về mặt thể xác lẫn tâm hồn. Khi kế hoạch không hoàn thành theo ý nguyện thì cô lại bị mẹ con họ lôi ra đánh đập để xả được sự tức giận, những trận đòn roi, những sự tra tấn và những vết sẹo xấu xí đều được khắc trên cơ thể của cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
Điềm Tâm Công Chúa
FanfictionĐiềm Tâm và các bạn đã tốt nghiệp thượng thư phòng, ngày mọi người chia tay, họ đã hứa với nhau rằng ngày sinh nhật thứ 18 của Điềm Tâm sẽ là ngày tái ngộ. Thời gian trôi qua nhanh chóng, thời điểm lời hứa kia được thực hiện đã đến, qua bao nhiêu n...