Khi Hiền Hòa tỉnh lại đã là nửa canh giờ sau, nàng bật dậy nhìn quanh đầy lo lắng, Điềm Tâm đâu rồi? Tầm mắt đảo xuống tách trà trên mặt bàn, nàng tức giận nắm chặt lấy váy áo và vội vàng chạy ra khỏi phòng, tìm kiếm Hoa Luân với niềm mong mỏi rằng ít nhiều vị công tử trẻ kia có thể giữ chân được Điềm Tâm Công Chúa.- Hiền Hòa! –
- Hoa Luân! Chàng...chuyện gì đã xảy ra? –
Hoa Luân được một cận vệ đỡ, gương mặt anh tuấn kia trông xanh xao một cách đáng sợ. Điềm Tâm ngoài việc hạ thuốc mê với bạn thân của mình còn tung một cước đánh gục vị công tử trước khi chàng kịp trở tay.
- Cậu ấy thật quá đáng, chúng ta phải bẩm báo chuyện này lên Hoàng Thượng. –
Hiền Hòa giận dữ tuyên bố khi họ trên đường đến Điện Thanh Long, lại vô tình gặp Triệu tiểu thư đang ngồi nhàn nhã uống trà cùng mẫu thân trước phòng của họ. Triệu Lưu Ly đưa mắt nhìn nàng, thư thản thưởng thức tách trà trong tay mà không mở lời chào một tiếng. Hiền Hòa tiểu thư lòng không can tâm nhìn Triệu Lưu Ly kia lên mặt nhưng lại vì đại sự trước mắt mà bỏ qua, tiếp tục tiến đến Điện Thanh Long để bẩm báo sự tình lên Thánh Thượng.
- Hiền Hòa tiểu thư đi đâu mà vội thế? –
Triệu Lưu Ly cuối cùng chịu lên tiếng lôi kéo sự chú ý của đôi nam thanh nữ tú. Hiền Hoa nhìn nàng, gương mặt có chút miễn cưỡng đáp lại.
- Lưu Ly tiểu thư, ta và Hoa Luân chỉ là có chút chuyện cần bẩm báo với Hoàng Thượng. –
- Đừng nói đó là chuyện liên quan đến Điềm Tâm Công Chúa đấy? Hôm qua ta nghe điện Bách Hợp bị thích khách đột nhập, đã vô cùng lo lắng cho sự an nguy của Điềm Tâm Công Chúa và mọi người có sao không. – Triệu tiểu thư mỉm cười – Quả nhiên...thật đáng tiếc... -
Đáng tiếc? Triệu tiểu thư là đang có ý gì đây?
- Điềm Tâm Công Chúa thân phận cao quý mà lại phải đi trao đổi với một nữ hầu thấp kém, chẳng phải là một cuộc trao đổi quá thiếu cân xứng sao? –
Tiểu thư Hiền Hòa giật mình, Triệu Lưu Ly làm sao biết được sự trao đổi này chứ? Chẳng lẽ là...
- Hiền Hòa, nàng đừng bị rơi cái bẫy của ả. – Hoa Luân nhỏ giọng nhắc nhở sau đó tươi cười nhìn Triệu Lưu Ly – Triệu tiểu thư, đã làm phiền nàng và phu nhân dùng trà. Ta và Hiền Hòa cần phải đến gặp Hoảng Thượng để bẩm báo chính sự. Chúng ta sẽ gặp lại nàng sau. –
- Hoa Luân công tử cứ tự nhiên, cũng cho ta gửi lại lời nhắn này... - nảng khép hàng mi dài – Chúc Công Chúa sớm bình an trở về. –
Hoa Luân và Hiền Hòa cảm nhận một luồng khí lạnh toát ra từ nữ nhân kia, không khỏi rùng mình mà rời khỏi đó. Tiểu thư Lưu Ly thật sự là đang có ám chỉ điều gì? Rằng nàng là kẻ đứng sau chuyện này hay đó chỉ là một lời nói vô tình thoát ra từ miệng mình thôi?
***********************************************************************************************
Điềm Tâm Công Chúa dừng chân tại cửa vào của khu rừng, ngẩng đầu nhìn vào lối mòn trước mắt. Con hắc mã đã được đưa đến quán trọ gần đó mà gửi nhờ, trong lòng sợ rằng nếu đem nó theo sẽ làm lộ chuyện cô đã lén đi theo Bạch Mễ Phạn cùng mọi người. Thật may mắn là Bông Tuyết vừa trở về để cấp báo rằng bọn thích khách đang bắt đầu việc chôn sống Nấm Hương, nhờ con chim bồ câu dẫn đường nên cô mới đến được đây.
BẠN ĐANG ĐỌC
Điềm Tâm Công Chúa
FanfictionĐiềm Tâm và các bạn đã tốt nghiệp thượng thư phòng, ngày mọi người chia tay, họ đã hứa với nhau rằng ngày sinh nhật thứ 18 của Điềm Tâm sẽ là ngày tái ngộ. Thời gian trôi qua nhanh chóng, thời điểm lời hứa kia được thực hiện đã đến, qua bao nhiêu n...