Chương 63

3.4K 267 9
                                    

Bệnh viện.

Trong phòng bệnh một người, mẹ Quý ngồi ở trước giường bệnh, đôi tay nắm chặt bàn tay của con trai Quý An, trên mặt đều là đau lòng.

Lúc này, ba Quý vừa dẫn bác sĩ chủ trị đến, mẹ Quý vừa nhìn thấy bác sĩ liền lập tức kích động đứng lên.

"Bác sĩ Lưu, Tiểu An thế nào?" Mẹ Quý nôn nóng hỏi.

"Xin chị đừng có gấp, Tiểu An hiện tại không có gì trở ngại." Bác sĩ Lưu trấn an nói.

"Không có gì trở ngại, vậy tại sao nó lại hôn mê bất tỉnh?" Quý mụ mụ hỏi.

"Nó hôn mê bất tỉnh là vì uống thuốc ngủ." Bác sĩ Lưu nói.

Hai vợ chồng Quý gia ngẩn ra, trên mặt hai người tất cả đều là không thể tin được.

"Cũng may nó uống không nhiều lắm, nhưng tác dụng của thuốc ngủ đối với một đứa trẻ mới tám tuổi vẫn là quá lớn, cho nên nó mới ngủ mãi đến bây giờ." Bác sĩ Lưu nói.

"Tiểu An vì sao lại uống thuốc ngủ?" Mẹ Quý nhìn thẳng vào chồng mình, nhưng chỉ nhìn được trong mắt nhau nỗi mờ mịt.

Lúc này dì Hồng bưng trái cây đã rửa xong tiến vào, vừa lúc nghe thấy lời bác sĩ, lập tức liền nói: "Tiểu An gần đây giấc ngủ không phải quá tốt, có thể là nó muốn ngủ ngon chăng ?."

"Tiểu An ngủ không tốt, sao lại như vậy ?" Mẹ Quý xoay về hướng dì Hồng.

"Ngày hôm qua khi tôi đi đón cậu chủ tan học, liền phát hiện sắc mặt cậu chủ không được tốt, tôi mới hỏi cậu chủ làm sao vậy, cậu chủ mới nói là hôm trước ngủ không ngon. Sau đó trở về nhà, hình như lập tức liền về phòng ngủ bù. Tôi còn tưởng rằng ngủ một giấc thì tốt rồi, không nghĩ tới cậu chủ vậy mà đi tìm thuốc ngủ uống." Dì Hồng đầy mặt đau lòng.

"Để anh đi hỏi chủ nhiệm lớp một chút." Ba Quý tưởng tượng đến con trai mình đã mất ngủ đến mức muốn uống thuốc ngủ, vậy mà trường học không thèm thông báo cho mình, lửa giận liền bắt đầu bốc lên.

Mẹ Quý cũng không ngăn cản chồng, bà tiếp tục hỏi bác sĩ: "Vậy có phải Tiểu An chỉ cần tỉnh ngủ là không có việc gì?"

"Tỉnh ngủ rồi mọi người nên bồi bổ cho cậu bé thêm một chút, hiện tại nó có chút suy yếu, các số liệu sức khoẻ đều dưới mức bình thường, hẳn là cậu bé đã mất ngủ thời gian rất lâu rồi." Bác sĩ Lưu dừng một chút, tựa hồ như rối rắm không biết có nên nói hay không, nhưng cuối cùng vẫn nói, "Nếu cần, cũng có thể đi gặp bác sĩ tâm lý."

Mẹ Quý sửng sốt, phảng phất như nghĩ tới cái gì, hoảng sợ nói: "Ý ông là nói...... Không có khả năng, Tiểu An không thể nào giống như Quý Lãng được."

Bác sĩ Lưu và gia đình Quý gia xem như người quen, từ hai mươi năm trước khi Quý Lãng bắt đầu sinh bệnh, chính là do ông chữa. Sau này Quý An sinh ra, đau đầu nhức óc gì cũng là bác sĩ Lưu tiếp nhận, cho nên ông vô cùng quen thuộc đối với tình huống của Quý gia.

Hiện tại, tình hình Quý An thật sự rất giống như Quý Lãng lúc ban đầu phát bệnh, đều là đầu tiên bị mất ngủ, sau đó sinh ra các loại biến chứng. Năm đó Quý Lãng sinh bệnh, ông dùng hết các loại biện pháp đều không thể chữa khỏi chứng mất ngủ của thằng bé. Một đứa bé năm tuổi, buổi tối ngủ không được, ban ngày không ăn uống, tâm lý còn chịu kinh hách, cơ hồ là một tháng liền gầy thành da bọc xương. Lúc ấy ông đều cho rằng cứu không nổi Quý Lãng, nhưng kỳ tích chính là Quý Lãng tuy rằng suy yếu đến cực điểm, lại vĩnh viễn còn một hơi thoi thóp. Giống như rõ ràng có một loại lực lượng không cho đứa nhỏ này chết đi.

【HOÀN】VU SƯNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ