Chương 31

3.9K 333 8
                                    

Nơi tạm giữ ở đồn công an.

Luật sư đang xử lý thủ tục nộp tiền bảo lãnh, Vu Miểu Miểu liền ôm Oa Oa an tĩnh ngồi chờ ở một bên. Cô hơi dẩu dẩu miệng, đầu cúi xuống, chân đá đá sàn nhà một chút, bộ dáng không mấy có tinh thần.

Luật sư cũng không quá để ý, rốt cuộc ai gặp loại chuyện này đều tâm tình không tốt, huống chi Vu Miểu Miểu vẫn là một nữ sinh mới tròn 18 tuổi, không khóc thút thít ngay tại chỗ đã xem như kiên cường rồi.

"Thủ tục làm xong rồi, chúng ta đi thôi." Luật sư nhắc nhở Vu Miểu Miểu.

Vu Miểu Miểu nhìn thoáng qua hướng cửa, vẫn không nhìn thấy người mình muốn thấy, trên mặt không tự giác lộ ra một mạt ủy khuất.

"Đi, nhanh về nhà tắm rửa một cái, sau đó ngủ một giấc thật ngon." Ở trong khu tạm giữ thế này, không có bao nhiêu người có thể ngủ ngon.

Vu Miểu Miểu ừm một tiếng, đứng lên, hữu khí vô lực đi theo luật sư đi ra ngoài. Sau giờ ngọ ánh mặt trời gay gắt nhất, luật sư mặc cả bộ tây trang có chút chịu không nổi sức nóng này, bước chân nhịn không được tăng tốc lên, chờ đi một khoảng xa mới hậu tri hậu giác phát hiện Vu Miểu Miểu không theo kịp, người còn đang chậm rãi bước tít ở phía sau.

Luật sư thở dài, chỉ có thể dung cái tệp giấy tờ che nắng, đứng tại chỗ kiên nhẫn chờ.

"Bà chủ."

Lúc này, một thanh âm cao vút từ nơi xa truyền đến.

Luật sư thấy cô gái nhỏ vốn dĩ đang cúi thấp đầu chầm chầm bước đột nhiên liền ngẩng đầu lên, tròng mắt đen láy to tướng linh động chuyển chuyển, tựa hồ lại bắt đầu đang tìm kiếm cái gì, sau đó phảng phất như rốt cuộc tìm được rồi, thân thể đột nhiên năng động, hưng phấn nhảy lên như một con nhỏ.

Luật sư trơ mắt nhìn Vu Miểu Miểu giống như một trận gió thổi qua trước mặt mình, sau đó...hạ gục một người đàn ông.

Không sai, là hạ gục.

Đó là một thanh niên diện mạo có vài phần âm nhu, thân hình gầy ốm, hắn tựa hồ mới từ trên xe bước xuống, một bàn tay còn chống ở sau cửa xe, khi Vu Miểu Miểu nhào qua, vậy mà lại làm cho người ngày cũng ngã nhào luôn vào lại trong xe, hai người chỉ còn bốn chân còn ở ngoài xe.

Mỗi lần ra sách mới xong thân thể Quý Lãng đều sẽ tương đối suy yếu, một cú vồ nhanh như hổ vồ mồi này của Vu Miểu Miểu, hắn thật sự không ngăn được, chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, người liền ngã xuống. Hắn đang choáng váng thì môi bỗng nhiên mềm mại, cùng với hơi ấm quen thuộc nào đó đột nhiên lan tràn mở ra. Quý Lãng đột nhiên mở to hai mắt nhìn, nhưng lúc này toàn bộ thân thể hắn đang ở bị lực lượng ấm áp kia chảy khắp cơ thể, loại ấm áp này làm hắn không thể sinh ra bất luận ý niệm chống cự nào được.

"Ông chủ, anh không sao......Ô, thật xin lỗi!!" Đông Vĩnh Nguyên đứng ở phía trước xe quay đầu lại thăm dò, vừa thấy  tình huống ở ghế sau lập tức bị dọa đến giọng nói cũng ách lại, Một tiếng xin lỗi kia thật như xuyên thấu tận trời, chấn động đên luật sư đang muốn tới gần đều nhịn không được ngừng lại tại chỗ.

【HOÀN】VU SƯNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ