Trường Giang chạy vội ra xe nhưng hình như là ai cũng giúp cô, mở cửa thì bị kẹt chạy đường vòng thì vấp đồ ăn Lucky té, gặp Trường Hải thì bị giữ lại, ra cửa tưởng đâu đi được rồi lại bị ngán chân đập mặt xuống đất.
Là ai vậy, ngước lên, là Việt Hương, người có thể trị anh trong nhà này thôi.
Tức thật lần này lại để Lâm Vỹ Dạ chạy thoát mất rồi.
---------------
Phòng khách_ Mẹ à tại sao mọi người lại không cho con đi theo cô ấy, có biết là cổ....
_ Cổ cổ cái gì tóm lại là con không được đi theo nó - Việt Hương cắt lời anh.
Trường Giang định nói thêm gì đó thì có tiếng hát vang lên
"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you"
Lâm Vỹ Dạ với cái bánh kem trên tay, còn có hình người trên đó đang đi tới.
Trường Giang quay sang Việt Hương
_ Mẹ không cho con đi theo cô ấy là vì cái này hay sao.
_ Không cái này thì cái gì, cho con đi theo thì còn gì là bất ngờ nữa - bà đánh lên vai Trường Giang.
_ Anh Giang thấy bánh đẹp không, mau ước đi - Lâm Vỹ Dạ tươi cười nhìn anh.
Trường Giang dưới sự thúc ép của mọi người và anh mắt mong chờ của Lâm Vỹ Dạ, anh đành nhắm mắt một cái rồi thổi nến.
Mọi người cùng vào bàn ăn cơm, ăn được một lát, anh mang theo lon nước đi ra ngoài, Việt Hương thấy vậy đi theo.
Đang ngồi uống nước quay qua thấy Việt Hương ngồi cạnh, anh giật mình tí nữa thì sặc rồi.
_ Mẹ có phải có hai thằng con trai nên muốn khử một đứa à, đi không một tiếng động.
Việt Hương không quan tâm lời vừa rồi mà chỉ hỏi
_ Tại sao con phải đưa Dạ Dạ sang Hàn Quốc.
_ Con bé đó không những méc với mẹ Vân còn méc với mẹ nữa à - Trường Giang cười.
_ Đừng có nghĩ xấu cho người khác, Dạ Dạ nghĩ là sẽ ở bên đó lâu nên mới điện thoại tâm sự với Hồng Vân đúng lúc mẹ cũng ở đó nên nghe thấy.
_ Vì chuyện này mà mẹ bay lên đây tìm con, hèn chi mười mấy năm chưa bao giờ tổ chức sinh nhật hôm nay lại làm.
_ Nè con không cần nói nhiều, trả lời câu hỏi của mẹ trước.
_ Nó là công việc - Trường Giang nhàn nhạt nói.
_ Không gửi đi có được không, để người khác đi thay.
_ Nếu không đi cũng được, Vỹ Dạ sẽ phải nghỉ việc.
Việt Hương thở dài nói
_ Con không nghĩ mình sẽ yêu con bé thật sao?
_ Đương nhiên sẽ không - anh quay lại ghế ngồi.
_ Được mẹ cho con ba tháng hãy tự mình làm rõ rồi ly hôn.
Trường Giang ngạc nhiên vui mừng hỏi
_ Thật sao mẹ, mẹ cho con ly hôn với Vỹ Dạ?
_ Đúng vậy, nhưng mà con phải bồi thường cho con bé sau khi ly hôn 5 tỷ.
_ 5 tỷ, không phải quá nhiều sao?
_ Còn chê nhiều nhiêu đó là quá ít so với những gì con bé đã hy sinh cho con.
Trường Giang cải lại
_ Còn nếu con trả thì sao?
_ Thì khỏi ly hôn và lần này mẹ sẽ tổ chức cho con và Dạ Dạ một hôn lễ thật hoành tráng, để cho cả thành phố đều biết tụi con là vợ chồng.
Nói xong bà bỏ đi, Trường Giang gọi với theo nhưng chả được gì.
---------------
_ Haha con không tưởng tượng được cái vẻ mặt khó coi của thằng Giang đâu - Việt Hương cười nói với hai vợ chồng Trường Hải.
_ Lúc đó chắc nhìn buồn cười lắm ha mẹ - Phương Linh nói.
_ Cũng nhờ chồng con nói với mẹ việc nó đem tiền đi mua cổ phần TS hết rồi thì mẹ cũng đâu nghĩ ra cách này.
Trường Hải định nói gì đó thì có điện thoại
"Alô chuyện gì mà phải điện thoại thế"
"Anh có tiền không cho em mượn một số đi, khoảng 5 tỷ"
Trường Hải nghe thì quay sang mẹ cười, Trường Giang nghe tiếng cười thì biết là anh không ở một mình nên chạy vào trong tìm Trường Hải tính sổ, chắc chắn anh đã nói chuyện cổ phần rồi hôm nay không làm một trận thì không phải Trường Giang nữa.
---------------
Bệnh việnÔng Nam Dương xót xa nhìn con gái nằm trên giường bệnh mình đầy thương tích.
Nam Thư hiện phải thở bằng máy chân bị bó bột, cổ phải cố định, mặt mày bầm tím, trên người đầy vết xước.
Đứa con gái duy nhất của ông dù có phạm lỗi thế nào cũng không đáng bị như vậy chứ.
Tất cả là do Tạ Anh Đức, Trần Nam Dương ông nhất định sẽ không bỏ qua cho tên đó dù cho có phải bỏ cái mạng già này.
---------------
Trần Thị_ Thưa sếp tôi xin báo cáo cho ông về tình hình hiện nay.
_ Nói.
_ Toàn bộ nằm vùng của chúng ta ở TS tất cả đều bị điều đến Hàn Quốc hết rồi.
_ Thế mọi người trong bộ phận muốn tôi làm gì?
_ Rút cổ phần khỏi TS, để bảo đảm cho chúng ta vì bây giờ cô Lâm và anh Võ là vợ chồng không biết cô ấy sẽ thay đổi khi nào, vậy nên phải làm trước, lúc có được tất cả thông tin cần thì lập tức cắt đứt liên lạc.
Ông Nam Dương không nói gì chỉ gật đầu ra hiệu trợ lý Nguyễn đi làm.
---------------
TS_ Ông Trần rút cổ phần? - Trường Giang hỏi.
_ Đúng vốn dĩ là tất cả các cổ đông khác không đồng tình với cách làm việc của ông ấy - ngài chủ tịch nói.
Trợ lý ông ấy cũng lên tiếng
_ Cảm ơn Trường Giang đã thực hiện kế hoạch thân thiết với cô Lâm để đuổi được Nam Thư đi và ông Trần đã rút cổ phần.