Chương 46

455 41 0
                                    

- Đi làm...

.
.
.

Sáng thứ hai đầu tuần

Sau một tuần Tiêu Chiến dọn ra ở riêng, hôm nay anh sẽ chính thức tới quán cafe để nhận chức quản lý mà Vương Nhất Bác đã nói từ trước.

Tiêu Chiến đang đứng trước gương chỉnh trang lại quần áo trên người của mình. Hôm nay anh bận một chiếc áo sơ mi màu xanh lam đóng thùng cùng chiếc quần tây màu kem càng tôn lên dáng vẻ cao gầy nhưng khỏe khoắn của mình. Dưới chân, Tiêu Chiến còn mang một đôi giày thể thao màu đen, nhìn tổng thể Tiêu Chiến cứ như một thiếu niên mới lớn mà thôi

Bên ngoài có tiếng chuông cửa, Tiêu Chiến thừa biết là ai đang đến nhà mình liền nhanh chóng ra mở cửa cho người kia

Cánh cửa vừa mở ra, Vương Nhất Bác với nụ cười rạng rỡ trên môi đưa qua cho anh một bó hoa hồng rất đẹp

- Chiến Chiến, tặng anh, chúc mừng Tiêu quản lý hôm nay chính thức nhận công việc

- Cảm ơn, cậu vào trong nhà chờ tôi một chút

Tiêu Chiến nhanh chóng né người qua một bên để Vương Nhất Bác có thể bước vào bên trong. Trong suốt thời gian anh dọn nhà ra ngoài ở, ngày nào Vương Nhất Bác cũng đến với anh, hắn không làm ra hành động nào quá phận, giống như lời hắn đã từng hứa với anh... hắn chỉ ở bên cạnh anh như một người bạn thân còn anh cũng sẽ đối xử với hắn như vậy không hơn không kém

Vương Nhất Bác rất tự nhiên tiến tới bên giường ngồi xuống ngắm nhìn Tiêu Chiến đang chuẩn bị quần áo cho bản thân, hắn nhanh chóng đứng dậy tiến tới bên tủ mở ra lấy một cái áo khoác măng tô lớn đưa tới mặc vào cho Tiêu Chiến

- Anh mặc áo khoác này vào nữa, bên ngoài thời tiết đã bắt đầu se lạnh rồi, nếu không mặc áo khoác sẽ bị cảm lạnh

Tiêu Chiến vẫn không lên tiếng nói gì nhưng cũng không làm ra hành động bài xích nào cả. Anh chỉ lẳng lặng để yên cho hắn mặc áo khoác cho mình

Vương Nhất Bác đưa hai tay vịn lấy hai bên vai của Tiêu Chiến ngắm tới ngắm lui, cảm thấy đã có phần hài lòng liền nhanh chóng lên tiếng thúc giục

- Chúng ta đi thôi, gần đến giờ mở cửa rồi

- Ừm

Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến nhanh chóng ra bên ngoài rồi lên xe của hắn để hắn đưa anh đến chỗ làm. Tiêu Chiến cảm thấy như vậy cũng thật bất tiện liền lên tiếng nói với hắn

- Ngày hôm nay cậu đưa tôi đến chỗ làm thôi. Những ngày sau tôi sẽ tự mình đi, dù sao từ đây đến chỗ làm cũng không mất bao nhiêu thời gian, đi bộ cũng có thể rèn luyện được sức khỏe

- Không đươc, trời bắt đầu trở lạnh, để anh đi bộ như vậy em sẽ không yên tâm

- Nhưng tôi không thích làm phiền đến cậu

- Như vậy đi, chỉ khi nào em có việc bận sẽ để anh đi bộ có được không?

Tiêu Chiến nghe hắn nói như vậy cũng không muốn lên tiếng phản bác thêm, đối với người này anh cũng hiểu rõ tính tình của hắn, hắn đã thay đổi đến mức độ này cũng không phải là điều dễ dàng, thôi thì cứ để hắn thích làm gì thì làm như vậy càng đỡ phải mang rắc rối vào thân

(Bác Chiến - End) Cạm Bẫy Tình YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ