Chương 53

589 51 6
                                    

- Hạnh phúc...

.
.
.

Sau bữa tối lãng mạn dưới ánh nến trong đêm Giáng sinh, Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến quyết định về nhà trọ của Tiêu Chiến chỉ để xem phim

Vừa bước chân vào trong nhà, Vương Nhất Bác rất nhanh đã ép Tiêu Chiến đi ngâm nước ấm, còn bản thân thì tự mình đi nấu trà gừng cho cả hai uống để giữ ấm cơ thể

Ngoài trời tuyết rơi dày đặc làm cho không khí càng thêm lạnh lẽo, thời tiết này chỉ có thể ở trong nhà ôm ôm hôn hôn người thương thì còn gì tuyệt vời hơn... Vương Nhất Bác âm thầm tự nghĩ rồi lại tự cười một mình như thế

Tình cảnh hiện tại của hai người có thể gọi lại hạnh phúc rồi đi, thật mong chờ hết sức!

Tiêu Chiến mở cửa phòng tắm bước ra đã trông thấy Vương Nhất Bác đứng ngây ngốc cười một mình trên tay lại còn bưng sẵn ly nước trà gừng ấm thơm nức mũi

- Em đang cười gì vậy?

Vương Nhất Bác đang đắm chìm trong những suy nghĩ lệch lạc đối với cơ thể của Tiêu Chiến, nghe tiếng hỏi của anh liền giật mình quay đầu nhìn lại

- Anh tắm xong rồi sao? Uống đi, trà gừng có tác dụng giữ ấm cơ thể

Vừa nói Vương Nhất Bác vừa đưa ly trà gừng ấm qua trước mặt Tiêu Chiến. Anh vui vẻ nhận lấy đưa lên môi uống cạn rồi trả lại cái ly rỗng cho hắn, Tiêu Chiến cũng không quên lên tiếng quan tâm

- Cảm ơn, em uống chưa?

- Uống rồi. Giờ thì em phải đi tắm thay quần áo, trời lạnh quá

Tiêu Chiến nghe hắn nói như vậy thoáng chốc bất ngờ, đúng là Vương Nhất Bác cũng cần phải thay quần áo, nhưng nhắm tới nhắm lui trên cơ thể hắn thì có lẽ quần áo của anh hắn sẽ mang không vừa rồi

Vương Nhất Bác cảm thấy Tiêu Chiến đang ngây ngốc nhìn mình, hắn đoán biết Tiêu Chiến đang suy nghĩ về điểu gì liền nhanh chóng tiến qua bên tủ quần áo của Tiêu Chiến, ở dưới một góc nhỏ lấy ra một bộ quần áo thể thao bằng nỉ bông màu nâu nhạt làm cho Tiêu Chiến càng thêm ngạc nhiên nhiều hơn

- Vương Nhất Bác, anh nhớ là bản thân không có quần áo màu này

- Đây là quần áo của em, không phải của anh

- Sao quần áo của em lại ở trong tủ của anh?

- Là tự em mang đến rồi đặt vào một góc này

- ...

Vương Nhất Bác nói xong câu này liền nhanh chân bước vào phòng tắm chuồn lẹ. Hắn mà còn đứng đối diện với anh nữa không chừng sẽ bị anh hỏi dồn dập rồi đuổi hắn ra khỏi nhà luôn cũng có thể. Đêm Giáng sinh lạnh lẽo như vậy hắn thật sự không muốn trở về nhà ngủ một mình trong căn phòng trống vắng hơi ấm của người thương đâu, như vậy sẽ rất cô đơn rồi đi

Tiêu Chiến quay đầu nhìn cánh cửa phòng tắm đóng chặt liền nở nụ cười rất tươi, anh khẽ lắc đầu với hành động của người này. Chuyện hắn lén lút để đồ dùng cá nhân trong căn phòng trọ của anh làm sao anh không phát hiện ra kia chứ chỉ là anh muốn xem xem Vương Nhất Bác mặt dày sẽ xử lý tình huống như thế nào khi bị anh phát hiện ra mà thôi

(Bác Chiến - End) Cạm Bẫy Tình YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ