- Nhớ...
.
.
.Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã gần đến Giáng sinh rồi, Tiêu Chiến cũng đã dọn ra ở riêng đồng nghĩa với việc nhận làm quản lý của quán cafe cũng được hơn ba tháng, trong ba tháng này Vương Nhất Bác vẫn đều đặn ở bên cạnh anh, vẫn nhẹ nhàng quan tâm chăm sóc làm cho Tiêu Chiến có chút xao lòng nhưng vẫn chưa dám đặt niềm tin nơi hắn
Sáng nay như mọi ngày, Vương Nhất Bác tự mình lái xe tới đưa anh đến chỗ làm, nhìn thấy người mình thương quấn chặt trong chiếc áo khoác măng tô rộng lớn trông rất đáng yêu, Vương Nhất Bác không kiềm lòng được mà đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mịn của anh
- Anh có lạnh không?
- Không lạnh
Tuy nghe Tiêu Chiến nói không lạnh nhưng nhìn khuôn mặt cùng cánh mũi đỏ au đã tố cáo anh đang nói dối. Hắn khẽ lắc đầu rồi lấy ra một cái khăn quàng cổ màu đỏ bằng len quấn quanh cổ cho anh, miệng không ngừng lẩm nhẩm lên tiếng nhắc nhở
- Trời lạnh đến đỏ cả khuôn mặt như thế mà còn bảo là không lạnh sao? Đây là khăn quàng cổ mà dì Mai đặc biệt tự mình đan cho anh đó
- Dì Mai làm sao?
- Phải, dì ấy nhờ em đưa tới cho anh
Tiêu Chiến nhìn hắn mỉm cười rồi nhỏ giọng lên tiếng
- Gửi lời cảm ơn của tôi đến dì Mai
- Em biết rồi
Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến sau khi ngồi yên vị trong xe, Vương Nhất Bác quay qua đưa cho anh một túi bánh bao nóng hổi cùng một ly sữa ấm
- Anh ăn đi, uống chút sữa nóng cho ấm bụng
- Cảm... à quên
Tiêu Chiến định lên tiếng nói "cảm ơn" nhưng nhìn thấy hắn liếc mắt nhìn mình liền chột dạ đưa tay nhận lấy túi bánh mà không nói thêm một lời dư thừa nào cả làm cho hắn cảm thấy rất hài lòng. Hắn nhanh chóng khởi động xe đạp chân ga rời đi ngay sau đó
Tiêu Chiến nhìn qua hai bên đường đã trông thấy khắp nơi bắt đầu trang trí noel, trong lòng tự giác dâng lên sự chờ mong, ánh mắt cũng vì vậy mà cong lên một chút
Vương Nhất Bác vừa chuyên chú lái xe lâu lâu còn nhìn qua quan sát sắc mặt của Tiêu Chiến, nhận thấy sáng nay Tiêu Chiến có vẻ rất vui liền tò mò lên tiếng
- Chiến Chiến, anh có chuyện gì rất vui sao?
- Sắp tới Giáng sinh rồi
- Thì sao?
Tiêu Chiến tròn xoe đôi mắt nhìn hắn
- Thì là Noel đó, cậu không hiểu hay sao? Trông thấy người ta trang trí cây thông Noel lại còn tặng quà cho nhau làm cho tôi rất cảm thấy rất hào hứng
Vương Nhất Bác nghe anh nói như vậy liền "À" lên một tiếng ôn nhu nhìn anh
- Vậy chúng ta cùng nhau trang trí cây thông noel có được không?
- Cùng nhau?
- Ừm, chẳng phải anh thích trang trí cây thông noel sao? Người bạn này sẽ giúp anh trang trí
![](https://img.wattpad.com/cover/287220868-288-k254701.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Bác Chiến - End) Cạm Bẫy Tình Yêu
Fiksi PenggemarVương Nhất Bác × Tiêu Chiến Sản phẩm chỉ là trí tưởng tượng của tui không liên quan đến người thật Đừng đem truyện của tui rời khỏi nơi đây Chúc mấy bạn đọc truyện zui zẻ