Hôm nay là một ngày nắng đẹp, vừa hay Kim Taehyung không phải đi làm nên từ sớm đã sang nhà hộ tống em nhỏ sang nhà mình. Jungkook sau khi biết hắn ở nhà nằng nặc đòi sang đấy cho bằng được.
Ấy vậy mà khi đến nơi, ai làm việc nấy chẳng nói với nhau câu nào. Hắn bận xử lí việc công ty nên giữ im lặng tuyệt đối. Em phải làm bài tập nên nằm sấp trên giường tập trung cao độ đánh máy.
Được một lúc em nhỏ cảm thấy chán rồi lăn ra một góc mà nằm, ánh mắt em dừng lại nơi người đang vắt chéo chân xem tài liệu trên ghế sofa, ngay cả khi làm việc chú Kim của em cũng có thể quyến rũ tới vậy. Hắn biết em đang nhìn mình liền hướng ánh mắt dịu dàng đến người đang nằm ngửa trên giường, cái đầu nhỏ không chịu nằm đàng hoàng mà ló ra khỏi giường.
"Chán sao?"
Em nhỏ gật gật đầu rồi bĩu môi nhìn hắn. Kim Taehyung đem theo tài liệu sang giường, đỡ lấy mái đầu nhỏ nằm lên đùi mình, em nhỏ thích thú vùi mặt vào bụng hắn.
Thấy em nằm yên hắn cứ tưởng em đã ngủ, ai ngờ Jungkook đột nhiên mở to mắt, tay kéo kéo áo hắn như muốn nói gì đó.
"Sao thế?"
"Em mượn điện thoại chú một lát được không?"
"Đương nhiên."
Hắn lấy điện thoại đặt trên bàn đưa cho em mà không thèm suy nghĩ. Bình thường Kim Taehyung ghét nhất là ai táy máy điện thoại của mình, nhưng nếu là em nhỏ thì lại khác, em muốn gì hắn cũng chiều tất.
"Chú ơi, mật khẩu là gì ạ?"
"Sinh nhật của em."
"Ỏ, vậy sao."
Jeon Jungkook mặt mày đỏ bừng nhấn từng con số. Ông chú này lầm lầm lì lì vậy mà cũng lãng mạn lắm chứ, biết lấy ngày sinh nhật của em làm mật khẩu nữa, có khi nào hình nền điện thoại cũng vậy không.
Không ngoài dự đoán, hình nền điện thoại của chú Kim chính là ảnh của em, Kim Taehyung mê em lắm rồi. Là ai đã từng nói em không phải gu của mình, là ai đã nói mình thẳng, là ai đã nói sẽ không bao giờ thích em, rồi nhìn xem ai đang mê em đến nỗi cái gì cũng là Jeon Jungkook.
"Chú ơi, em vào xem ảnh được không ạ?"
"Nếu em muốn."
Em nhỏ cười tít mắt rồi nhanh tay vào thư viện ảnh, đúng là chú Kim chưa bao giờ làm em thất vọng, thư viện ảnh chỉ có mỗi tấm ảnh của em chứ chẳng còn gì. Không phải chứ, đến cả một tấm ảnh của bản thân cũng không có luôn sao.
"Chú là người của thế kỉ mười chín hay sao mà nhàm chán quá vậy?"
"Sao lại nói vậy?"
"Thì chú nhìn nè, chẳng có tấm ảnh nào hết, chú mua điện thoại để gọi điện thôi hả."
"Tôi đâu phải kiểu người thích chụp ảnh, em biết rõ mà."
Quá bất mãn, em thoát ra rồi tìm kiếm thứ gì đó giải trí, còn gì trong điện thoại nữa nhỉ, danh bạ, tin nhắn và gmail...thôi dẹp hết đi, không có lướt cái gì nữa hết. Kim Taehyung thấy em có vẻ hậm hực vội nâng gương mặt xinh đẹp lên nhìn mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vkook | Chú Kim
FanfictionHành trình theo đuổi ông chú khó tính và chuỗi ngày tự vả của chú Kim. 230222 - 040922