Ngày thứ hai mươi ba sau khi chia tay.
Căn phòng không chút ánh sáng, rèm cửa đóng kín, bên trong phòng không có lấy một ánh đèn, giờ đang là buổi sáng mà cứ tưởng tối rồi không đấy. Không chút sáng như vậy làm sao sống được. Chả hiểu nổi Kim Taehyung đang nghĩ gì.
Hắn ngồi trên giường say sưa làm việc đến nổi quên cả bữa sáng, tách cà phê bên cạnh sớm đã lạnh đi, khi đó hắn sẽ bước xuống nhà pha một ly mới, cứ vậy đến khi nào xong việc thì thôi. Bàn tay lướt trên bàn phím nhanh thoăn thoắt, chỉ một buổi sáng đã giải quyết được biết bao nhiêu việc, giờ ký thêm mấy hợp đồng trên bàn nữa là xong.
Khoảng mười hai giờ trưa công việc cũng đã hoàn thành. Đóng nhẹ laptop lại đặt sang một bên, hai mắt hắn giờ đang rất khô và nhức, định bụng nằm xuống nghỉ ngơi một lát ai ngờ ngủ một mạch đến bốn giờ chiều. Bước xuống lầu mới thấy dì giúp việc đang dọn thức ăn lên bàn. Hắn đi đến kéo ghế ngồi xuống, ăn được vài miếng bỗng dưng khựng lại, mắt nhìn sang chỗ trống bên cạnh, cảm giác trống vắng này còn tồn tại bao lâu đây? Cuối cùng hắn chỉ ăn thêm vài miếng rồi bỏ lên phòng.
Bước vào nhà vệ sinh định rửa mặt cho tỉnh táo thì thấy bàn chải và khăn lau mặt của em. Còn nhớ lúc trước Jungkook thường hay làm nũng bắt hắn bế vào đánh răng, hắn phải trét kem lên bàn chải cho em, có khi còn giúp em nhỏ đánh răng nữa cơ. Jungkook cứ như koala đu lên người hắn không buông. Những lúc như vậy chú Kim sẽ tranh thủ véo nhẹ cái má phúng phính trắng hồng.
Trở ra ngoài leo lên giường đi ngủ, nhìn đâu cũng nhớ chi bằng nhắm mắt lại là xong, nhưng sao nhắm mắt rồi vẫn nhớ nhỉ, dường như mùi hương của em nhỏ vẫn còn đâu đây. Hắn muốn được ôm em vào lòng mỗi khi ngủ, muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng, muốn thấy em làm nũng với mình trong chính căn phòng chứa nhiều kỉ niệm này, quan trọng hơn tất cả là hắn muốn nghe giọng nói của em.
Ôm lấy cái gối mà em thường nằm vào lòng, mùi hương còn vương trên đó cũng an ủi được hắn phần nào. Đến giờ vẫn không thể tin hai người lại chia tay vì một lí do hết sức ngớ ngẩn. Ai nhìn vào mà không biết là do Han Jihoon cố ý khiến họ hiểu lầm nhau.
Cảm thấy mình cần một nơi nào đó thư giãn hắn vội thay quần áo ra khỏi nhà. Lúc mở tủ giày lại vô tình bắt gặp đôi dép bông em hay mang trong nhà, là dép bông có hình thỏ con rất dễ thương, hợp với một người đáng yêu như em. Bỏ qua chuyện đó, hắn cầm lấy đôi giày thể thao mang vào rồi đi nhanh ra xe.
Lái xe đi một vòng quanh khu phố cũng chẳng tìm được nơi nào thích hợp, sao lúc trước có em đi cùng mọi thứ thú vị lắm mà nhỉ, giờ nhìn chỗ nào cũng thấy vô vị. Mải mê suy nghĩ chú Kim lái xe đến nhà em lúc nào không hay, xe đỗ trước nhà một lúc lâu, hắn ngồi bên trong nhìn chằm chằm lên căn phòng quen thuộc.
Một suy nghĩ loé lên trong đầu, nó như mách bảo hắn phải thực hiện ngay. Kim Taehyung lấy điện thoại đăng vội một tấm ảnh lên, chờ đợi mấy phút ròng rã hắn chợt nở nụ cười mãn nguyện khi thấy bạn nhỏ của mình cũng vừa đăng tải ảnh mới. IG từ khi nào trở thành nơi chứng kiến cho tình yêu của hai người vậy?
Nhập một dòng tin nhắn định gửi cho em nhưng rồi lại xoá hết đi. Cứ vậy lặp đi lặp lại nhiều lần, kết quả chẳng có tin nhắn nào được gửi đi cả, hắn chỉ dám nhập chứ không dám gửi. Người bên kia đang hoạt động, giờ chỉ cần nhắn là thấy ngay, chuyện đơn giản như vậy mà chú Kim cũng không dám làm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vkook | Chú Kim
FanfictionHành trình theo đuổi ông chú khó tính và chuỗi ngày tự vả của chú Kim. 230222 - 040922