42.
Tiếng điện thoại rung lên liên hồi, Cố Trì Quân nhìn thoáng qua màn hình hiển thị, thuận tay nhét điện thoại xuống dưới gối ôm, cho dù một loạt động tác của cậu cực kỳ nhanh, chữ ‘Ngọc’ trên đó cũng không thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của Từ Tư.
Triệu Thác Ngọc? Từ Tư niệm cái tên này trong lòng. Cảnh hôn ngày mai đã khiến cho tâm trạng hắn bất ổn rồi, giờ lại còn có thêm một tên Triệu Thác Ngọc nữa, khiến cho tư tâm vốn đã hỗn loạn của hắn càng thêm trầm trọng.
Từ Tư khẽ thở dài, khóe mắt liếc nhìn Cố Trì Quân, phát hiện cậu đang tập trung băng bó vết thương, ánh sáng lấp lánh mang theo dịu dàng đọng trong mắt, khiến cho sự hoang mang trong hắn vơi đi mấy phần. Nếu ánh mắt kia chỉ chứa mỗi mình hắn thì tốt biết bao nhiêu, nghĩ đi nghĩ lại liền nhịn không được mà ganh tị, “Để anh tự làm, em mau nghe máy đi, lỡ như có chuyện gấp thì làm sao”
“Để tôi băng lại cho anh rồi nghe sau”, động tác trong tay cậu vẫn không dừng lại, “Sắp xong rồi, anh đừng sốt ruột”. Dựa theo phương pháp dưỡng thương của Từ Tư, chỉ một vết thương nhỏ thôi mà hắn có thể kéo dài đến tận mười ngày nửa tháng, Cố Trì Quân biết lòng dạ nhỏ mọn của hắn, nhưng lại không thể làm gì được, dù sao cũng là hắn đã ra tay giúp đỡ trong lúc nguy nan, vậy coi như cậu thay Tiểu Quỳ đền ơn hắn đi.
“Ò”, Từ Tư đáp lời rồi không nói thêm gì nữa, sao hắn có thể sốt ruột cho được, hắn còn muốn thời gian dừng lại nữa kìa.
Băng vải mềm mại vòng quanh ngực, Cố Trì Quân giang cả hai tay để quấn quanh ngực hắn, hơi thở phả nhẹ vào mặt Từ Tư. Hắn cảm giác được mặt mình dần nóng lên, nhịp tim đập không kiểm soát, hô hấp cũng gấp gáp hơn.
Ngón tay của Cố Trì Quân luớt nhẹ qua mặt hắn, miệng kề sát bên tai hắn, quanh quẩn là giọng nói trầm thấp quyến rũ, "Mấy năm nay em chưa từng quên anh”
“Anh cũng không hề quên em”
Cố Trì Quân hôn lên môi hắn, trái tim hắn trật đi mấy nhịp, đầu óc trống rỗng, chân tay luống cuống.
Đầu luỡi ấm nóng đảo loạn trong khoang miệng, khiến đầu óc hắn đặc quánh, chỉ có thể không ngừng đáp lại, quấn lấy, mút mát. Từ Tư cảm giác sự sống trong phổi mình đang dần suy kiệt, hô hấp ngày càng khó khăn, mỗi tế bào trên người đều đang kêu gào, dọc vọng ngày càng tăng, hắn muốn chiếm hữu người trước mặt, muốn có được cậu.
“Bộp” một tiếng, Cố Trì Quân đập một phát lên lưng Từ Tư, đánh cho hắn thoát khỏi cơn mơ, “Nghĩ gì vậy? Thay thuốc thôi mà ngu luôn rồi à? Mau về phòng ngủ đi”
Từ Tư vội vàng kéo khăn tắm xuống, che đi cái lều nhỏ bên dưới, nhớ đến hình ảnh mình vừa tưởng tượng ra, không khỏi ảo não, chút xíu nữa, xíu nữa thôi là thành công rồi, haizz.
Thừa dịp Cố Trì Quân sang phòng đọc sách nghe điện thoại, Từ Tư nhấc tách trà lên, cẩn thận nhấc cuốn kịch bản chăm chú đọc.
Nhân vật này của Cố Trì Quân, trước đây hắn tra tư liệu có chút ấn tượng, thiết lập rất tốt, nếu như diễn hay thì rất dễ nổi tiếng. Nhìn những dòng ghi chú lít nha lít nhít trên kịch bản của Cố Trì Quân, lại thấy cậu đánh dấu ở những cảnh quay quan trọng, liền biết cậu rất tâm huyết với nhân vật này. Lòng Từ Tư thầm thở dài một tiếng, yên lặng cầm kịch bản trả lại vị trí ban đầu.
BẠN ĐANG ĐỌC
JunZhe48 • Nhật Nhật Tư Quân • 《Bất Kiến Quân》
Fanfic- Bất Kiến Quân Tác giả: 熊猫i栀子花 Cp chính: Từ Tư x Cố Trì Quân • Bạch nguyệt quang, thế thân, dây dưa mười mấy năm, truy thê hỏa táng tràng, cẩu huyết. • Đã được sự đồng ý của tác giả. • Trans: Na • Beta: Kann6104 Lưu ý: đây chỉ là fanfic, vui lòng...