Bùi Châu Hiền biết được thân phận của hắn, tự nhiên không dám khinh thường, hết sức cẩn trọng cùng hắn giao chiến.
Thân là lâu chủ tiền nhiệm Quỷ Lâu, nam tử áo đen này công phu đương nhiên khiến người kinh sợ, nhất là một thân nội lực đã đạt tới mức thượng thừa, mà Bùi Châu Hiền tuổi trẻ làm sao sánh được.Chỉ có điều Bùi Châu Hiền cũng đã sống hai đời, võ học cùng công phu có thể nói được dày công tu luyện, chiêu thức đánh ra uy lực hoàn toàn không thua kém đối phương.
Nam tử chiêu thức có chút xảo trá, lại thêm vào nội lực hùng hậu, nguyên lai tưởng rằng đối phó bất quá hơn hai mươi Bùi Châu Hiền dễ như trở bàn tay.
Chẳng qua là Bùi Châu Hiền ở trong quân đội mò mẫm lăn lộn, một thân công phu vô cùng trầm ổn vững vàng, dù mấy lần gặp phải sát chiêu cực kỳ nguy hiểm, nàng cũng không một chút sợ hãi.
Nàng biết rõ nội lực chính mình không so được đối phương, một mực tránh đi chính diện giao tranh, nàng lúc trước quen dùng binh khí, giờ phút này chỉ có thể tay không ra trận, liền đem thương pháp chuyển thành chưởng pháp, tuy có chút không quen nhưng lại vô cùng uyển chuyển, chặt chẽ không một khe hở, khiến cho nam tử áo đen nhất thời mò không ra điểm yếu.
Nam tử kia hiển nhiên là động sát tâm, không chút lưu tình liên tiếp vung chưởng về phía Bùi Châu Hiền, ngay lúc nàng vừa tránh thoát một chưởng kia, hắn lập tức biến chưởng thành trảo, hung hăng chụp đến muốn bóp nghẹn yết hầu nàng.
Bùi Châu Hiền trong chớp mắt xoay người tránh đi, đồng thời sử dụng thức thứ bảy trong Bùi gia 36 đường thương, mượn lực từ mặt đất tung cước liên tục về phía hắn, khiến cho hắn phải lui về sau mấy bước.
Bùi Châu Hiền không ngốc, nàng đánh không lại người này, tự nhiên sẽ không ở đây để cho hắn giết, dưới chân phát lực, lập tức vận khởi khinh công đạp tường, nương theo mái ngói rời đi.
Thân là lâu chủ Quỷ Lâu, Phòng Đạo Hải xưa nay hiếm khi có địch thủ, trong nội tâm khó tránh khỏi tự phụ.
Lần này hắn buông xuống chuyện quan trọng như vậy, cố ý chạy đến Sóc Châu đều là vì Tôn Thừa Hoan.
Đứa trẻ này bệnh tình nghiêm trọng không kém gì mẫu phi nàng, khiến cho hắn ăn ngủ không yên, nếu nàng có bề gì hắn làm sao ăn nói với Ôn Như Ngôn.
Mặc khác, hắn vậy mà biết được nàng cùng một nữ tử quấn lấy, không hề chú ý đến luân thường, quá mức hoang đường! Hắn đã đáp ứng Ôn Như Ngôn, sẽ chiếu cố để Tôn Thừa Hoan bình an lớn lên, bồi dưỡng nàng trở thành một người vượt trên muôn người.
Mà bởi vì sơ suất của hắn, khiến cho nàng nhiều năm nhấp nhô gian khổ, hắn tuyệt đối không cho phép nàng lại lâm vào loại tình cảm hoang đường này, bị người lợi dụng.
Hôm nay hắn dĩ nhiên không thể để Bùi Châu Hiền sống sót rời đi, hiện tại nha đầu này lại từ tay hắn chạy thoát, khiến cho hắn thực sự tức giận.
Hắn cấp tốc đề khí đuổi theo, cũng bất chấp thể diện chính mình, đưa tay rút ra dây xích sắt ở bên người, nội lực rót vào, trực tiếp ném đến giữa lưng Bùi Châu Hiền.
Bùi Châu Hiền đã cảnh giác từ trước, nghe được tiếng xích sắt xé gió mà đến, liền cấp tốc xoay người, hai tay liều mạng chụp lấy một đầu dây, lập tức bị nội lực kia chấn động cánh tay run lên, miệng cũng phun ra một ngụm máu tươi.
"Tiền bối một chiêu này, khiến Tô Cẩn thực sự lĩnh giáo!" Bùi Châu Hiền bị ép rơi từ trên mái nhà xuống, nơi này vừa vặn là đầu đường, xung quanh một đám dân chúng thất kinh chạy trốn.
Bùi Châu Hiền lạnh lùng nhìn hắn, giọng nói mặc dù đạm nhạt nhưng lại tràn đầy trào phúng.
Phòng Đạo Hải không nhúc nhích chút nào: "Vô luận ngươi nói cái gì, ta đều nhận lấy, đích thực ta không phải người tử tế, nhưng đã đáp ứng nhờ vả của người khác, nếu như ngươi vẫn chấp mê bất ngộ, ta cũng chỉ còn cách giết chết ngươi." Dứt lời, hắn đột nhiên mạnh mẽ rút xiềng xích trở lại, Bùi Châu Hiền cũng không dám giằng co, vội vàng buông tay, trong nháy mắt xích sắt kia liền hướng đỉnh đầu nàng đập xuống.
Bùi Châu Hiền nguyên bản ở thế yếu, hiện tại Phòng Đạo Hải tế ra xích sắt, nàng càng tránh không nổi, miễn cưỡng né qua xích sắt, liền trúng phải một chưởng đối phương tàn nhẫn đánh tới, nhất thời chấn động văng vào tường, ho khan mấy tiếng liền phun ra một vũng máu.
Phòng Đạo Hải thấy nàng trọng thương, tạm thời ngừng tay, có chút cảm khái nói: "Ngươi coi như cũng là một kỳ tài, dù cho không có nàng, ngươi cũng sẽ có cách chiếm được điều ngươi muốn, cho ngươi thêm một cơ hội, rời khỏi nàng, ta liền không giết ngươi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT- Cover Wenrene] Trọng Sinh Chi Khanh Tâm Phó Nghiễn
FantasyTác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Editor : SuThanhYct https://www.wattpad.com/story/151994684-bhtt-edit-ho%C3%A0n-tr%E1%BB%8Dng-sinh-chi-khanh-t%C3%A2m-ph%C3%B3