Chap 59: Người thương

161 14 0
                                    

Sau khi đem Tôn Mặc Tiên mạnh mẽ kéo xuống, Bùi Châu Hiền có chút đóng lại mi mắt, bốn phía tìm tòi nơi có thể mượn lực.

Nơi này kiếp trước nàng đã từng tới qua, nhớ mơ hồ rằng dưới cửa động là một tầng trống rỗng, dựa theo vị trí sụp đổ, hẳn bên dưới chính là một thông đạo.

Nàng rút ra trường kiếm chạm được vào vách đá, lập tức tập trung nội lực cắm vào, cố gắng làm chậm lại tốc độ rơi.

Đợi đến khi cảm giác sắp rơi đến đáy động, nàng nương theo vách tường, cũng bất chấp đất đá phía trên sụp đổ nện lên toàn thân đau nhức, chân đạp vách vận khởi khinh công, rất nhanh hướng nơi Tôn Thừa Hoan biến mất xẹt đến.

Đất đá ầm ầm sụp xuống, chôn vùi rất nhiều thứ bên dưới, Bùi Châu Hiền tận lực duy trì lãnh tĩnh, chỉ có thể không ngừng cầu nguyện Tôn Thừa Hoan không sao.

Nơi kia tuy là sụp đổ, nhưng đó chính là lối vào của lăng mộ, bên dưới sẽ không hoàn toàn bị vùi lấp, Tôn Thừa Hoan công phu lợi hại như vậy, nhất định có thể tránh thoát....nhất định nàng sẽ thoát được!

Sự hoảng loạn trong lòng cũng không vì cố gắng an ủi mà giảm bớt, ngược lại theo thời gian qua đi, Bùi Châu Hiền càng cảm thấy trong ngực đau nhức, nàng nhìn không thấy một tia sáng nào trong thông đạo chật hẹp, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh Tôn Thừa Hoan trước khi rơi xuống, nàng ấy đang bị ba tên thủ vệ vây khốn, rõ ràng sinh mạng đang treo lơ lửng, vậy mà khi nhìn thấy mình, vẫn khẩn trương nhắc nhở mình đừng đi qua.

Lúc trước ở Thần Tiên Tác bị đám người kia bốn phía bao vây, nàng liền phát hiện rất không thích hợp, những người này rõ ràng đều muốn bắt sống nàng, đợi đến lúc nàng cùng Vô Ngôn thoát khỏi đám truy binh, lại phát hiện thành Ích Châu thủ vệ canh giữ nghiêm ngặt, không cách nào xâm nhập.

Tôn Mặc Tiên làm như vậy hiển nhiên là muốn ngăn cản nàng vào thành, nàng có thể nghĩ đến lý do duy nhất chính là Tôn Thừa Hoan.

Ngày trăng rằm tới gần, Tôn Mặc Tiên nếu muốn xuống tay với Tôn Thừa Hoan, đây không thể nghi ngờ là thời cơ tốt nhất, hơn nữa trước đó nàng nhận được mật báo, Tôn Mặc Tiên đã rút dần ám vệ ở ngoại vi Ích Châu về, hẳn là nàng ta đã tìm được vị trí lăng Vĩnh Đế rồi.

Tôn Thừa Hoan công phu tốt, bên người luôn có một nhóm ảnh vệ bảo hộ, nếu Tôn Mặc Tiên muốn giết nàng tại hành quán, thực sự là không có khả năng, tất nhiên sẽ nghĩ cách lừa nàng đến lăng Vĩnh Đế.

Bùi Châu Hiền nghĩ đến đây, lại phát hiện bạch ngọc trên đai lưng đã rơi mất từ lúc nào, trong nháy mắt liền hoảng loạn.

Nàng không khỏi nghĩ đến, Tôn Mặc Tiên đã phát hiện ra quan hệ của nàng cùng Tôn Thừa Hoan rồi, nên cố tình muốn lấy nàng làm mồi nhử, dụ Tôn Thừa Hoan vào lăng Vĩnh Đế.

Không kịp thông báo Vô Ngôn, nàng một đường vội vã chạy đi, dựa theo trí nhớ kiếp trước, bay thẳng đến nơi này, chỉ cầu nguyện người kia sẽ không ngốc đến mức rơi vào bẫy.

Trên đường nàng gặp được một đám kỵ binh ầm ầm kéo đến, càng khiến cho nàng cảm thấy không ổn, cuối cùng liều mạng chạy đến đây, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn người yêu của mình bị vùi sâu vào dưới lòng đất.

Nữ nhân ngốc này, trong tình huống như vậy, Tôn Mặc Tiên rõ ràng là muốn hạ sát thủ với nàng rồi, sao nàng có thể đến đây....tại sao dễ dàng như vậy mà rơi vào bẫy!

Đất đá bên trên rơi xuống càng ngày càng ít, Bùi Châu Hiền hoảng loạn tìm kiếm bốn phía, chỉ cảm thấy con mắt vô cùng đau đớn, đưa tay quét nhẹ lên, chạm đến một vòng ẩm ướt.

Sau lưng không ngừng truyền đến tiếng nam nữ khẩn trương kêu lên: "Điện hạ, nhanh đi lên phía trước, nơi này muốn bị chôn vùi rồi!"

[BHTT- Cover Wenrene] Trọng Sinh Chi Khanh Tâm Phó NghiễnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ