Chương 10

295 41 8
                                    

Lời nói vừa rồi của thanh niên giống như chỉ là nói giỡn, nhưng rốt cuộc là thật hay là giả, Trần Trúc không biết, nhưng Từ Lan Đình không có phủ nhận, chỉ là hướng thanh niên nhìn lướt qua, “Chớ chọc bạn nhỏ nhà tôi tức giận, rất khó dỗ. Cậu cũng đừng tìm thêm phiền toái cho tôi.”

Người thanh niên cười ha ha, mang theo chút giảo hoạt, “Ai kêu cậu trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi.” Nói xong, thanh niên thu thu ý cười, chính thức hướng Trần Trúc chào hỏi, “Chào em, tôi là Sam, cũng là ——”

Đang nói, một người đàn ông ngoại quốc cao lớn từ phía sau kéo lấy cánh tay Sam, huyên thuyên nói một đống lời Trần Trúc nghe không hiểu, tựa như đang oán trách.

“Xin lỗi, tôi phải rời đi một chút.” Sam nhìn Trần Trúc chớp chớp mắt, “Bạn nhỏ, Từ Lan Đình cũng không phải là người tốt gì, đừng bị lão nam nhân này lừa gạt.”

Từ Lan Đình: “Cậu nói quá nhiều.” Bàn tay đặt bên hông Trần Trúc nhẹ nhàng cọ cọ, mang theo một chút ý tứ trấn an.

Từ Lan Đình lười nhác cười, nói: “Tân hôn vui vẻ.”

Sam cười vẫy vẫy tay, kéo cánh tay người bên người rời đi.

Trong khoảng thời gian ngắn, Trần Trúc không biết nên kinh ngạc với việc Từ Lan Đình tới tham gia hôn lễ bạn trai cũ, hay là kinh ngạc vì đây là hôn lễ của một cặp người yêu đồng tính.

“Hửm?” Từ Lan Đình xoa bóp sau cổ Trần Trúc, “Ghen tị?” Người đàn ông cười, “Chuyện cũ năm xưa. Năm đó bất quá là chơi chơi mà thôi, cũng coi như là dễ tụ dễ tan.”

Dễ tụ dễ tan… Trần Trúc nhấp môi, sau khi chia tay, là có thể thoải mái nhẹ nhàng đem chuyện quá khứ dễ dàng bỏ qua, rồi sau đó xem như không có việc gì phát sinh sao?

Trần Trúc không thể lý giải, cũng không muốn lý giải.

Nhưng, hắn tựa hồ thấy được vận mệnh sau này của mình.

Tới lúc Từ Lan Đình chơi chán, nhẹ nhàng bỏ lại một câu “Về sau vẫn là bạn bè”, đã đủ để tống cổ hắn.

Người đàn ông đó từ trước đến nay luôn thành thạo, chỉ cần một câu, là có thể không đánh mà thắng đem hắn xé nát.

Từ Lan Đình thấy sắc mặt Trần Trúc không tốt, trong lòng vừa động, anh vô cùng giảo hoạt, biết không thể tiếp tục cái đề tài này, liền mang theo Trần Trúc khắp nơi ngắm phong cảnh.

“Em còn có hai ngày nghỉ đúng không, ngày mai, tôi mang em đi ——”

“Không cần.” Trần Trúc từ chối "ý tốt" của Từ Lan Đình, nhàn nhạt nói, “Em không có tâm tình cùng anh đổi địa phương tìm kiếm ‘kích thích’. "

Buổi xem điện ảnh hôm qua đã là vết xe đổ, Từ Lan Đình làm gì có lòng tốt mang theo hắn thể nghiệm lữ hành của người yêu, bất quá là đổi biện pháp thể nghiệm kích thích thôi.

“Em không có tức giận.” Trần Trúc từng câu từng chữ nói, “Từ Lan Đình, em đã thành niên, anh không cần lấy phương thức dỗ trẻ con dùng với em, trong lòng em tự có chừng mực.”

Người là chính hắn muốn thích, tâm, cũng là chính hắn đánh mất, trách không được người khác.

Muốn trách, liền trách bản thân hắn, được một chút ngon ngọt chưa từng hưởng qua, liền cho rằng đây là hương vị tốt nhất trên đời, thế nhưng cam nguyện trầm luân tại bên trong vực sâu ngọt ngào.

Lốp Xe Dự Phòng Tự Mình Tu Dưỡng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ