Xin thông báo chút là từ đây trở đi chuyện sẽ mang hơi hướng truyện ma á vì tui mê tâm linh vcl và có khá nhiều đoạn máu me bạo lực với ngược nhiều lắm nhưng mà tớ viết truyện mà buồn thì nó nhạt lắm lun í nên đừng thất vọng nhaaa.
Vô nào
Màn đêm giờ đây bao trùm mọi thứ, Minh Hiếu đã chìm vào giấc ngủ nhưng riêng chỉ có Vy Thanh là không ngủ đc à không, không phải không ngủ đc mà là không dám ngủ.
Cậu sợ sẽ mơ thấy giấc mơ đó, sẽ nhìn thấy người phụ nữ đáng sợ đó một lần nữa, nhưng cậu cũng chẳng dám nói với anh vì sợ mình sẽ là sự phiền phức của anh. Ngốc thật mà, con người đáng yêu như cậu thì phiền gì chứ.
Nhưng rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, cậu dần bước vào giấc mơ của mình, nhưng trong giấc mơ này, cậu thấy mình đang ở trong không gian trắng xóa, trước mặt Vy Thanh là một người con gái xinh đẹp mỹ miều.
Nước da trắng ngần và đôi mắt mang màu hạt dẻ, khuôn mặt hoàn hảo không vết xước, khuôn miệng xinh đẹp khẽ mấp máy, phát ra âm thang nhè nhẹ:
-cậu...là Vy Thanh?
Cậu khẽ gật đầu môi mỏng chợt động, truyền đến tiếng nói êm đềm.
-đúng...sao cô biết tên của tôi?
-Tôi là Ngọc Hà...cậu không nhớ tôi sao.
Vy Thanh sững sờ nhìn người trc mặt, cất giọng, toàn thân tự bao giờ đã run lên từng đợt.
-C..cô là người trong mơ sao? Nhưng...
Như đã quen với việc giải thích, cô nói luôn:
-tôi do bị phong ấn mới có ngoại hình như vậy, mà người cậu gặp lúc trước không phải tôi....nó chỉ là một phần của tôi thôi, còn bây giờ là một phần khác của linh hồn tôi, nó đã thoát khỏi cái phép phong ấn của hắn nên mới có diện mạo như này.
Vy Thanh nghe vậy cũng an tâm phần nào, thoải mái hỏi:
-vậy...tại sao cô lại gặp tôi? Tôi đã làm gì cô à? Hay là sao?
Ngọc Hà khẽ lắc đầu, chất giọng êm dịu vang lên trong không gian vô tận này:
-không, do cậu đặc biệt...từ khi cậu đc gả về đây thì tôi sớm đã muốn gặp, nhưng do CHỒNG của cậu ngăn cản đó!
Vy Thanh nghe vậy liền nói:
-Tôi đặc biệt? Đặc biệt chỗ nào cơ chứ...?
-Cậu không biết đâu, tôi cảm nhận đc cậu sẽ là người kết thúc chuyện này.
-Chuyện này? Chuyện gì cơ chứ?
Ngọc Hà mở miệng định nói thì cậu chợt tỉnh dậy.
Ra là cậu hai đang gọi cậu.