Từ sau khi Trọng Hoa Ma Cung sụp đổ, Trọng Hoa ma nữ ở trong lòng thế nhân đã hoàn toàn tan thành mây khói. Đối với việc Trầm Vọng Sơn làm được hai cô khôi lỗi gây tranh cãi kia, cũng theo thời gian trôi đi, mà dần dần bình phục.
Nhóm cẩu độc thân ở Trường Lưu sau khi trôi qua cái đêm tịnh mịnh và ngọt ngào cuối cùng, Long Kiểu Nguyệt ở dưới sao trời, lôi kéo Bạch Lộ đi bên hồ vớt mặt trăng.
Sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ, nàng đem váy áo nhấc lên, cột tóc lên, rất giống một cái thiếu nữ đậu khấu hoạt bát, ngây thơ vô tà đứng ở trong nước, dùng chân ngọc trắng như tuyết khơi dậy một trận gợn sóng, ở trên mặt nước phản chiếu ánh trăng gợn sóng.
Bạch Lộ ngồi ở trên bờ, bưng lấy mặt nhìn nàng.
Long Kiểu Nguyệt giẫm lên trên tảng đá cuội trong suốt có thể nhìn thấy, chỉ cao hứng phấn chấn, một bộ dáng chơi vui vẻ, chỉ nói với nàng: "Nàng muốn ngôi sao nào, ta đều hái xuống cho nàng. "
Nàng hưng trí bừng bừng xắn tay áo lên, chỉ giẫm nát ánh trăng sáng bóng phản chiếu dưới đáy hồ. Đợi đến khi nàng đứng yên bất động một lát, mặt nước trở về yên tĩnh, nàng lại giống như thợ săn chỉ trông cây đợi thỏ, cẩn thận từng li từng tí rón rén khoa tay múa chân về phía Bạch Lộ, bộ dáng sợ làm kinh động đến ngôi sao, làm cho bọn chúng chạy chốn.
Biết rõ các ngôi sao trong nước chỉ là hình ảnh phản chiếu của các ngôi sao trên bầu trời, Bạch Lộ cũng có hứng thú, chỉ ngồi trên một tảng đá khổng lồ bên bờ sông, nâng cằm lên từ trên cao nhìn xuống: "Ta muốn mặt trăng kia."
Nhắc tới cũng kỳ, trước kia Long Kiểu Nguyệt luôn luôn cho rằng khi có mặt trăng, trên bầu trời đêm sẽ không xuất hiện ngôi sao. Nhưng không nghĩ tới ánh trăng này sáng như thế, các ngôi sao chung quanh lại không bị ánh sáng của nó ảnh hưởng chút nào, vẫn lóe ra trong đó.
Long Kiểu Nguyệt nhẹ nhàng, khẩn trương nâng một nắm nước lên, mặt nước gợn sóng, lấp lánh, nàng nâng nước trong lòng bàn tay, nhìn nó từ kẽ ngón tay chảy xuống, chỉ ngẩng đầu, vẻ mặt vô tội nháy mắt với Bạch Lộ bên bờ Bạch Lộ: "A rơi rồi, mặt trăng không chịu tới gặp ngươi, nó từ trong lòng bàn tay của ta rơi xuống."
Sóng nước nhẹ nhàng vỗ về bắp chân ngọc của nàng, Bạch Lộ hừ hừ với nàng, bất mãn nói: "Ta nói là mặt trăng này. "
Long Kiểu Nguyệt chậm rãi từ trong nước đi về phía nàng, sau lưng là mặt trăng sạch sẽ như khay bạc, sóng nước hơi lăn tăn, trong gió đêm, có hương hoa hồng mê người.
Nàng đứng tại bên bờ, một cái tay còn ngây ngốc xách theo một bên váy áo, nghiêng đầu về phía nàng giống như thiếu nữ mới yêu, ra vẻ ngây thơ nói: "Muốn mặt trăng nào?"
Trước mắt là một người tâm tâm niệm niệm, trên trời là một vầng trăng tròn mà không khuyết.
Bạch Lộ vươn một tay, túm lấy vạt áo của nàng, cường thế mà không nói lời gì kéo nàng lại gần, trong nụ hôn dài mà dịu dàng, vầng trăng tròn trên bầu trời rốt cục nhìn không nổi, thẹn thùng trốn vào trong tầng mây.
Răng môi triền miên, hai gò má sinh hương. Bạch Lộ nhìn hàng lông mi run rẩy của Long Kiểu Nguyệt trước mặt, còn có hai mắt đầy lệ, chỉ sau khi nụ hôn dài kết thúc, cọ xát môi nàng, nhẹ giọng hỏi: "Vì sao từ trước đến nay nàng không bao giờ nhắm mắt lại? "
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - Edit Hoàn] Nữ nhị Đại Tác Chiến - Cổ Ngôn Cửu Khanh
RomanceThể loại: Sư đồ vs cấm đoạn Số chương: 101 chương hoàn bản raw Tình trạng edit: Sẽ lết từ từ Editor: Bách Linh Beta: Phong Lam Nội dung: Hoan hỉ oan gia, nhân duyên gặp gỡ bất ngờ, tình hữu độc chung, ngược luyến tình thâm, tiên hiệp, tu chân, HE. ...