4.2

6.9K 138 3
                                    

Nhìn mấy con giòi trong bồn rửa mặt, tôi hoàn toàn ngây ra, thậm chí không dám nôn nữa, lập tức cởi hết quần áo, đứng soi trước gương.

Lúc này tôi mới nhận ra cơ thể mình y hệt một xác chết đang thối rữa.

Nhất là phần bụng, nó rõ ràng phồng hơn ngày xưa.

Tôi mơ hồ có dự cảm thứ kỳ dị này có liên quan tới mẹ tôi.

Nhưng tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể lên mạng tìm kiếm các triệu chứng tương tự, đồng thời đăng bài lên một số diễn đàn và trang web gần giống.

Kiểm tra cả đêm cũng chỉ tra được chứng hoại thư khô do bệnh tiểu đường có thể thu hút giòi bọ.

Còn về thông tin người sống nổi thi ban, có mùi thối rữa thì hoàn toàn không có.

Dưới các bài đăng ở các diễn đàn, đa số câu trả lời đều nói việc này chỉ có trong tiểu thuyết, thậm chí có người chỉ trích phê phán.

Tôi thức đến sáng, định tắt máy tính rồi đến bệnh viện xem, sau đó nhờ họ hàng hỏi thăm giúp xem có thầy sư bà đồng nào giúp giải quyết việc lạ này không.

Đúng lúc này, hòm thư trong máy tính có tin nhắn mới: Triệu chứng của cô là mẫu thi nữ cổ, nghĩa là mượn cơ thể mẹ cô và đứa bé trong bụng mẹ cô để luyện cô thành một nữ cổ, do cổ sư điều khiển. Không tin cô có thể đến bệnh viện siêu âm, trong bụng cô chắc chắn đang có thai ma.

Nhìn dòng tin nhắn, tôi lập tức ớn lạnh, cái bụng cứng ngắc càng đau đớn.

Tôi vội chạy về máy tính, hỏi ba câu liên tiếp: Tôi lên làm gì đây? Anh ở đâu? Tôi có thể hẹn gặp anh ngay bây giờ không?

Ngón tay tôi run lên khi nhắn câu hỏi cuối cùng.

Bên kia để lại số điện thoại, bảo tôi xác nhận xong hãy gọi.

Tôi nhanh chóng lưu số lại, tiếp tục hỏi thăm nhưng không còn nhận được câu trả lời.

Vì cơ thể đột nhiên thay đổi một cách kỳ lạ, tôi không dám đến bệnh viện chính quy mà đến siêu âm ở một phòng khám tư nhân nhỏ.

Nữ bác sĩ thực hiện siêu âm lộ rõ vẻ sợ hãi khi nhìn thấy những nốt thi ban trên người tôi, nhưng cô ấy vẫn chỉ màn hình cho tôi xem, nói trong bụng tôi có một đứa bé, đâu là chân, đâu là tay, sau đó còn đề cử những dịch vụ đặc biệt của phòng khám, vân vân.

Tôi nằm trên giường siêu âm, nhìn cái con ma có đầy đủ đầu và tay chân trên màn hình, liên tục xác nhận với nữ bác sĩ: "Nó là một đứa bé sao?"

"Đúng vậy." Nữ bác sĩ kinh ngạc nhìn tôi, sau đó tỏ vẻ khinh thường, "Đứa bé đã thành hình rồi, cô xem, đây là đầu, đây là tay... Tuy nhiên nước ối của cô không đủ, tốt nhất là nhập viện ngay."

Nữ bác sĩ lại bắt đầu khuyên tôi nhập viện.

Nhìn bào thai cử động trong màn hình, tôi rơi vào trạng thái mông lung.

Người kia nói đúng, trong bụng tôi có thai ma!

Nhưng dù đó là thai nhi trong bụng tôi đi nữa thì cùng lắm chỉ mới hơn một tháng, sao qua bụng tôi đã lớn đến mức thành hình?

Yêu phu thú thân: Bách vô cấm kỵ - Khát VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ