11.2

2K 64 2
                                    

Đến ngày thứ 86 bị Tiêu Dịch Tâm nhốt, hắn đến gặp tôi trong cái áo màu xanh da trời mà tôi thích.

Hắn ôm lấy tôi người đầy máu và hôi thối nằm dưới đất, hôn lên trán tôi, liên tục xin lỗi, nói mình bị ma ám.

Thất đẩu trên lưng đã không còn, tôi nửa tỉnh nửa mê nhìn hắn, nghẹn ngào không nói nên lời.

Tiêu Dịch Tâm sợ tôi xảy ra chuyện, bế tôi ra ngoài, cẩn thận đặt vào bồn nước ấm, dịu dàng giúp tôi tắm rửa sạch sẽ rồi xử lý vết thương cho tôi, nấu cháo tôm cho tôi ăn, nói những lời ngọt ngào, còn hứa chờ hắn Đông Sơn tái khởi sẽ đối xử với tôi thật tốt, thậm chí còn mạ vàng lên thân của tôi.

Sau 86 ngày, tôi mới được nằm trên chiếc giường sạch sẽ, hít thở bầu không khí trong lành, nhìn Tiêu Dịch Tâm dịu dàng chăm sóc tôi.

Lần trước hắn đối xử với tôi như vậy là khi nào nhỉ?

Đầu óc tôi đã rã rời, mãi cho đến khi Tiêu Dịch Tâm thổi nguội cháo tôm đút tôi ăn, tôi lúc này mới nhớ ra.

Lần trước là khi hắn mười bảy tuổi.

Đời này tôi và Tiêu Dịch Tâm quen biết từ năm mười hai mười ba tuổi, cũng có thể coi là thanh mai trúc mã.

Trải qua biến cố gia đình lần đó, Tiêu Dịch Tâm rất mang ơn tôi, cộng thêm sự tác hợp của bố mẹ hắn và Long Quy sắp xếp cho chúng tôi học chung trường, thế nên mỗi ngày chúng tôi đều gặp nhau.

Mấy năm đầu rất hoàn hảo, thiếu niên mười hai mười ba tuổi tràn đầy nhiệt huyết, ở trường một khi có nữ sinh bắt nạt tôi, mắng tôi xấu, hắn đều sẽ che chở tôi, nói tôi đừng sợ, hắn sẽ bảo vệ tôi cả đời.

Thấy chúng tôi ngọt ngào như mật, Long Quy còn giúp chúng tôi gạo nấu thành cơm, quyết định mối lương duyên này.

Nhưng cái tôi muốn là một dạ, Tiêu Dịch Tâm phải thật lòng yêu thương tôi chứ không phải một cuộc hôn nhân.

Long Quy mắng tôi lụy tình, đã sống lâu như vậy còn chưa hiểu đàn ông.

Có chút dịu dàng nhỏ bé, con người chắc chắn sẽ muốn thêm trăng sáng, tốt nhất là có cả rượu cùng tri kỷ, đây chính là thứ mà đàn ông muốn.

Thấy tôi nhất quyết làm theo ý mình, Long Quy giận đến mức xoay người đến thương trường đại khai sát giới khiến giá trị công ty tăng vọt, như vậy cho dù Tiêu Dịch Tâm có ý định bội tình bạc nghĩa, bố mẹ hắn cũng không cho phép.

Quả nhiên chỉ có đàn ông hiểu đàn ông.

Trong buổi chào mừng học sinh lớp mười, Tiêu Dịch Tâm đã gặp Dương Nhạc Minh lớn hơn chúng tôi một tuổi.

Khi ấy tôi và Tiêu Dịch Tâm ngồi dưới khán đài, thời điểm Dương Nhạc Minh bước lên sân khấu, dưới khán đài lập tức tràn ngập tiếng vỗ tay, tất cả đàn ông đều ngưỡng cổ nhìn Dương Nhạc Minh xinh đẹp khiêu vũ như một con thiên nga.

Trong bộ váy màu trắng, với đôi chân duyên dáng và mạnh mẽ, cánh tay thon thả uyển chuyển, bộ ngực cao ngất, cần cổ thon dài, ngũ quan cân xứng, hai mắt như hồ thu, cô ấy mỉm cười nhẹ nhàng nhảy múa.

Yêu phu thú thân: Bách vô cấm kỵ - Khát VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ