3.3

3K 119 5
                                    

Cảm nhận cái lưỡi của lão quái vật kia di chuyển trên da thịt mình, toàn thân tôi bắt đầu nổi da gà.

Tôi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, cắn mạnh đầu lưỡi.

Cơn đau lập tức kích thích cơ thể theo bản năng ngồi bật dậy.

Tay tôi nắm lấy thanh gỗ dấu sẵn dâm thẳng vào cái lưỡi dài của lão quái vật.

Tuy Giang Lưu Vân cưng chiều tôi nhưng thương trường như chiến trường, cũng chém chém giết giết.

Nếu không tôi đã không dám vác bụng bầu một mình chạy đi tìm anh.

Giang Lưu Vân dám nói chân tướng cho tôi biết, trước khi qua nhà tổ còn đập nát cây gậy lập uy, đương nhiên là thầm bảo tôi chuẩn bị tâm lý.

Tôi không biết chất liệu của thanh gỗ này là gì nhưng nó cực kỳ sắc bén, ngay khi chạm vào, cái lưỡi kỳ dị kia lập tức nứt ra.

Ông ta đau đớn gầm lên như bò rống.

Lưỡi vẫn chuyển động, nước bọt bắn tung tóe.

Cổ lão ta quay ra sau như thể không xương, hộp sọ bọc da chuyển hướng về phía tôi.

Hai mắt vì đau đớn mà co rút đột nhiên phát ra ánh sáng màu hổ phách, nhìn tôi chằm chằm.

Tôi đột nhiên thấy chóng mặt, cả người cứng đờ, ngã xuống giường.

Tay cầm thanh gỗ cũng thả lỏng.

Lão quái vật cười khẩy, rút đầu lưỡi về, sau đó như con rắn trườn về phía bụng tôi.

Ngay chính lúc này, một giọng quát vang lên, một mũi tên dài có lông vũ đâm thẳng vào miệng lão quái vật, đóng đinh lão ta vào tường đá.

Mũi tên tỏ ra mùi rất khó tả.

Sau khi lão quái vật bị ghim chặt, cái lưỡi dài cả mét vẫn ngọ nguậy không ngừng, tứ chi như thằn lằn lập tức mất hết sức, cả người quấn lấy mũi tên, co giật mấy cái rồi im bặt.

Bản thân lão quái vật đã rất già và gầy gò, bị đóng đinh, lão ta không hề chảy máu, chỉ có nước bọt trào ra từ cái lưỡi ghê tởm.

Đầu lưỡi thon dài thỉnh thoảng cong lên như đuôi rắn.

Tôi thu người lại ở đầu giường, nhặt thanh gỗ lên, nhìn lão ta chằm chằm.

Cửa mở, Giang Lưu Vân cầm một cây cung bước vào, trên người toát ra luồng sát khí.

Anh đau xót nhìn tôi, sau đó tóm lấy lão quái vật như xách một con kiến, đem lão ta ra ngoài.

Lão quái vật đi rồi, tôi mới thở phào, vội đứng dậy đi theo.

Ngoài từ đường đã chật kín người.

Giang Lưu Vân ném thi thể lão quái vật ra giữa sảnh, lạnh giọng: "Những kẻ không tuân lệnh, giết!" Sau đó anh đảo mắt nhìn cụ già ngồi trước từ đường, "Nếu đã có kẻ thèm thuồng muốn chiếm làm của riêng, vậy tộc trưởng ta sẽ tự chăm sóc người này."

Dứt lời anh đeo cung tên lên lưng, xoay người bế ngang tôi.

Anh lạnh giọng: "Còn muốn độc chiếm thành của mình thì đến nhà tổ đi!"

Yêu phu thú thân: Bách vô cấm kỵ - Khát VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ