Chương 2: Người cũng chết rồi, còn không hiểu chuyện?

10.6K 1.1K 130
                                    

Tất cả đồ đạc của Lâm Dị đều bị tịch thu.

Đàn anh thân thiện kéo vali đi phía trước, Lâm Dị miễn cưỡng theo sau.

Đồ đạc phải giao nộp, nếu không đàn anh sẽ dẫn cậu đến đồn cảnh sát. Lâm Dị tưởng tượng đến cảnh mình bị dắt đến đồn, và phải giải thích nguyên nhân về đống dao có trong vali dưới sự giám sát của cảnh sát. Cậu cảm thấy mình nên chui xuống lỗ thì tốt hơn.

Mặc dù thời điểm vali bị bung ra, cậu như chết đi một lần rồi.

Bề ngoài, Lâm Dị thành tâm theo bước đàn anh của mình, nhưng tâm trí cậu lại đang hoạt động. Cậu tưởng tượng nếu bây giờ dùng tay đánh vào gáy tên này, liệu có thể khiến anh ta choáng váng rồi lấy lại đồ của mình không.

Bằng không cũng chẳng còn cách nào khác, tên đàn anh này thoạt nhìn có vẻ sẽ khó nói chuyện, cũng không thể làm nũng để cho hắn cảm thấy đáng thương.

Đang suy nghĩ biện pháp nào có tính khả thi, đàn anh đột nhiên quay đầu lại nhìn cậu.

Lâm Dị tạm thời nén lại suy nghĩ của mình, nhìn đàn anh với vẻ chột dạ.

"Nhóc nghĩ kĩ chưa?" Đàn anh đột nhiên hỏi.

Lâm Dị: "Hả?"

Cậu thầm nghĩ, không nên để tâm tư của mình bị nhìn thấu, cậu không phải là người có suy nghĩ thì sẽ viết hết lên mặt.

"Đi lâu như vậy, mệt rồi." Đàn anh uể oải dựa vào cột, tạm thời đặt chiếc vali cũ nát dưới chân: "Nói đi."

Hắn lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa.

Tàn thuốc đỏ tươi rồi tắt dần.

Lâm Dị không biết đàn anh định nói gì, chỉ im lặng cúi đầu.

"Thú tội thì khoan dung, kháng cự thì nghiêm khắc, đồn cảnh sát ở phía trước 500 mét." Vị tiền bối nhả ra một làn khói thuốc, hơi hếch cằm: "Muốn giải thích cho tôi lý do mang dao hoặc ở đồn ba ngày, không khó để lựa chọn. Đàn em."

Lựa chọn thật sự không khó, Lâm Dị thấp giọng nói: "Tự vệ."

Đàn anh trầm mặc một hồi, hồi lâu mới hỏi: "Nhóc cao bao nhiêu?"

"Dạ?" Lâm Dị: "182."

"Ừm." Đàn anh: "Tự vệ."

Lâm Dị: "Thật sự là tự vệ mà ạ..."

Đàn anh liếc cậu vài cái, sau đó ném tàn thuốc xuống đất dập tắt: "Ở lại đây ngoan nhé, lát nữa sẽ có người đón, đi theo cậu ta đi, mọi chuyện sẽ do cậu ta sắp xếp."

Lâm Dị: "Vâng."

Cậu thầm nghĩ, trả lời thế này trước, nhưng đợi một lúc nữa thì không chắc.

Đàn anh lấy điện thoại di động ra: "Còn bao lâu? Bên tôi còn một đứa nhóc ba gai nữa, thêm hai người đến đi."

Lâm Dị: "..."

Qua lần giục vừa rồi, một lúc sau có tiếng bước chân vội vã.

Hai người đi tới, tên đàn anh quay lại nhìn Lâm Dị: "Đây là một tên nhóc đang tích cực tìm đến cái chết, để mắt đến nó, nếu như không nghe lời sẽ bị đưa đến đồn cảnh sát. Lý do? Mang theo dụng cụ dao cắt gọt."

[HOÀN/EDIT] Tôi lại đánh sập câu chuyện kinh dị trong trường rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ