Chương 30: Quái vật 2-6

5.6K 708 90
                                    

Bàn tay Lâm Dị run lên, mảnh vỡ rơi xuống 'rắc' một tiếng.

Nhưng cậu không có ý định nhặt mảnh vỡ đấy lên nữa.

Lâm Dị có thể sẽ tự hỏi liệu mình có nghe nhầm hay không, chẳng hạn như tiếng mở cửa lúc nãy. Nhưng cậu sẽ không bao giờ nghi ngờ việc mình nhìn nhầm, cậu tin tưởng thị lực của mình. Mặc dù vừa rồi cậu mới vội nhìn qua, nhưng Lâm Dị chắc chắn trên lưng cậu đang có thứ gì đó.

Lâm Dị: "..."

Không nhìn thấy thì không sao, nhưng nhìn thấy rồi thì tự dưng cảm thấy sống lưng trở nên nặng nề, có cảm giác lưng đang bị một khối băng ép chặt, khiến toàn thân trở nên lạnh toát.

Cậu bắt đầu nghĩ tới bánh kếp nhân cua trông như thế nào, những con cua được làm thành bánh là đực hay cái. Nếu cua cái mang thai con thì phải đợi cua cái sinh con xong mới làm bánh hay sao?

Một chiếc bánh kếp nhân cua bao nhiêu tiền, tiền sinh hoạt hàng tháng của cậu có đủ để mua một cái không?

Lâm Dị đang nghĩ đến bánh kếp nhân cua để giải tỏa nỗi sợ hãi, vừa lần mò tìm dây cáp trên tường treo TV, may mắn sao cuối cùng cũng tìm được. Phía dưới bên phải vách tivi có công tắc điện.

Cậu không chắc liệu công tắc này có phải là thứ mình đang tìm kiếm hay không, nhưng cậu vẫn đưa tay ra ấn thử

Tách.

Công tắc điện đã được bật.

Toàn bộ biệt thự vang lên tiếng điện "rẹt rẹt", làm gián đoạn cuộc thảo luận của những người khác. Họ cứ tưởng sắp xảy ra điều gì đó khủng khiếp lắm nên ai nấy đều im bặt.

May mắn thay, giây tiếp theo, đèn trong phòng khách cuối cùng cũng được bật sáng.

Vì tuổi tác căn biệt thự này cũng cao nên không có nhiều đèn bật thành công lắm nhưng ít ra sẽ không khiến bọn họ mù mịt trong bóng tối.

Thực ra Lâm Dị có chút căng thẳng, sau khi bật công tắc, cậu nhìn về phía đám người. Hai 'người' dư thừa vẫn còn ở trong đó, Lâm Dị tưởng rằng sau khi xuất hiện ánh sáng kiểu gì cũng sẽ có tếng la hét vang lên từ phòng khách, nhưng lại không phải.

Sau cái chớp mắt của Lâm Dị, cũng là lúc đèn được bật sáng.

Hai 'người' trộn lẫn trong số họ đã biến mất, chỉ còn những sinh viên của trường Đại học Kỹ Thuật Phi Tự Nhiên bị kéo vào Thế giới Quy tắc 2-6 đang ở trong phòng khách.

Lâm Dị dừng lại một chút, sau đó cúi đầu nhìn mảnh vỡ dưới chân.

Chỉ còn lại cậu trong hình ảnh phản chiếu của mảnh vỡ, thứ trên lưng cậu cũng đã biến mất hoàn toàn. Mọi thứ trở lại bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra.

Đương nhiên, đó là với một mình Lâm Dị thôi, với những người khác thì vẫn bình thường bởi bọn họ không nhìn thấy gì cả.

Chỉ có sắc mặt Âu Oánh tái nhợt, nhìn rất khó chịu.

Lâm Dị nhìn thấy La Diệc quan tâm Âu Oánh, Âu Oánh bất đắc dĩ lắc đầu.

Lâm Dị biết chuyện gì đã xảy ra. Lúc cậu đếm số lượng người, một trong ba 'người' dư thừa đứng ở bên trái Âu Oánh.

[HOÀN/EDIT] Tôi lại đánh sập câu chuyện kinh dị trong trường rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ