Chương 7: Ataraxia

1K 116 2
                                    

Vòng 2 Rap việt đã kết thúc, cuộc thi mà, có người ở lại, cũng có người phải rời đi. Rất tuyệt vời rằng, Nguyễn Quang Anh và Hoàng Đức Duy đều thuận lợi vượt qua và tiến thẳng vào vòng 3. Nhưng mà... có một chuyện xảy ra, dường như là ngoài dự liệu của tất cả.

Nguyễn Quang Anh bị mắng.

Quang Anh bị người ta mắng nặng nề trên mạng xã hội sau khi đối đầu và chiến thắng người anh Dubbie. Cái mác "Hát Việt" được gắn cho anh khi bọn họ bảo rằng Quang Anh chỉ "hát" thôi mà cũng vào được vòng trong. Ngoài mặt, anh bảo rằng mình chẳng quan tâm gì đến những lời nói ác ý ấy. Nhưng thực chất, cũng chỉ có Đức Duy hiểu rõ rằng, anh đang không ổn, rất không ổn. Biết bao nhiêu lần Đức Duy bắt gặp một Quang Anh cô đơn ngồi trong góc phòng sau những giờ luyện tập đến liều mạng, anh chỉ ngồi lặng ở đó, ngắm nhìn qua khung cửa sổ, một Sài Gòn hoa lệ, đẹp thật đẹp.

...

-Là anh không tốt...

Không biết đây là lần thứ bao nhiêu trong tuần Hoàng Đức Duy nghe người anh này thều thào một mình câu nói ấy. Mỗi lần Quang Anh như thế, Đức Duy chỉ biết ngồi bên cạnh anh, khi thì đánh một vài giai điệu êm ả không tên mà cậu vừa sáng tác, khi thì mở một đoạn radio đã cũ nghe phóng sự... Tuyệt nhiên cũng không lên tiếng nói gì.

-Anh rất tốt. Là bọn họ không hiểu anh.

-Nhưng anh cần phải hiểu bọn họ.

-Không cần thiết, anh không thể làm hài lòng hết tất cả mọi người đâu. Thực sự thì anh chỉ cần làm tốt những thứ mình có thể làm thôi, như vậy là được.

Nguyễn Quang Anh nhìn người trước mặt, bỗng cười một cái, bất giác cảm thấy nỗi buồn cả tuần nay của anh chẳng đáng gì cả. Hoàng Đức Duy bên cạnh vẫn chỉnh dây đàn guitar, miệng còn ngân nga vài nốt bay bổng. Anh từ từ ngồi sát lại cậu, tựa đầu vào vai cậu, đôi mắt nhắm nghiền, Quang Anh tìm được cảm giác an toàn khi ở bên Đức Duy. Mà cậu chàng kia sau khi cảm nhận được một lực nặng đè lên vai, cơ thể Đức Duy run lên một cái, rồi cũng để yên cho anh tựa.

-Đừng lo lắng... đối với em Quang Anh là giỏi nhất.

Ngoài trời bắt đầu rơi những giọt mưa, những cơn mưa mang làn gió mát rượi xoa dịu tâm hồn của những con người đang tan vỡ với cuộc đời. Có lẽ xã hội này khắc nghiệt quá, con người lại quá bé nhỏ để chống đỡ, đến một lúc nào đó cũng sẽ ngã khụy mà thôi...

.

.

Chung cư Thành phố - 12g50 đêm.

-Captain! Tao đề nghị mày đi ngủ. Không phải mai mày có lịch quay à?

-Mày cứ đi ngủ trước đi, mặc tao!

Lê Trọng Hoàng Long bây giờ cực kì là chóng mặt với Hoàng Đức Duy. Cậu ta đã cầm cái điện thoại đó đi qua đi lại được gần 30 phút rồi đấy. Nếu muốn hỏi chuyện gì đã xảy ra thì, chả là hôm nay Da Money Team cảm thấy dạo này team có chút xuống sắc, đi tập mà đứa nào đứa nấy mặt cứ như là đưa đám. Cho nên thầy Andree quyết định cho cả đám đi xõa một hôm. Tất nhiên, team anh Andree thì chỉ có đi bar là tuyệt nhất thôi. Nhưng có người không nghĩ như thế, "anh nhỏ yêu dấu" Nguyễn Quang Anh của "em lớn khó tính" Hoàng Đức Duy vì thế cũng đã đến nơi như thế ăn chơi. Và bây giờ, đã gần 1 giờ sáng rồi, Nguyễn Quang Anh vẫn chưa có dấu hiệu nào gọi là muốn quay về khiến cậu nóng hết cả ruột gan.

Tựa Ánh Dương Rực RỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ