Chương 16: Caresse

866 79 8
                                    

Một ngày mới lại bắt đầu, sáng sớm, khi mọi người còn đang chìm trong giấc ngủ say thì cả team Bao Chẩn đã bị dựng đầu dậy đi tập luyện. Tất cả là tại vì bọn này lười biếng chảy thây ra, cả tuần nay hết đứa này đến đứa khác xin nghỉ. Thế là Thanh Bảo đành sử dụng biện pháp mạnh, bắt cả team 5 giờ sáng dậy đi tập thể dục. Cụ thể là đi chạy bộ và tập boxing với team anh Thái VG.

Hoàng Đức Duy cả người rệu rã sau khi chạy 10 vòng sân, cậu nằm rạp xuống sàn mà than.

-Trời ơi, ác độc, bố bụt là đồ không có tình người! Xứng đáng có thêm 1000 anti!

-Á đù, thằng này nay ngon. Dám nói xấu Bao Chẩn hả mày?

Huỳnh Công Hiếu cũng vừa hoàn thành xong lượt chạy của mình, gã đi đến cạnh Đức Duy đá cậu một cái rõ kêu.

-Aw, đau em.

-Thôi đi, mày oán là tại vì tiếc khi không được ôm thằng Quang Anh ngủ tiếp chứ gì? Bố mày biết hết, khỏi chối.

Ngọc Chương là người hiếm hoi còn sung sức, nhìn thằng nhóc yếu ớt kia lên tiếng. Đức Trí bên cạnh còn thở hồng hộc cũng xen vào.

-Vậy mà không thể tin được nó nằm trên thằng Quang Anh. Vãi thật?!

-Nói thằng nhỏ mà cũng không biết coi lại mình à ông?

Ngọc Chương liếc nhìn Công Hiếu và Đức Trí. Trông Công Hiếu thì có vẻ là hiểu rồi đấy, nhưng mà còn Đức Trí thì... rõ ngơ. Chịu thôi.

-Ê ông Hiếu, nó nói gì vậy? Không hiểu?

-Hiểu làm gì? Lắm chuyện. Phắn!

Vừa dứt lời, Đức Trí liếc gã một cái rồi xoay người đi mất. Công Hiếu giỡn xíu thôi, Đức Trí giận thiệt hả?

-Ê này khoan...

-Rồi, đỡ hộ. Chết ông anh, ai bảo kháy em mãi làm gì?

-Mày nín dứt luôn cho tao.

Nói rồi mặc kệ Đức Duy và Ngọc Chương cười như điên, Công Hiếu vội chạy theo Đức Trí để giải thích vì câu lỡ mồm lúc nãy.

.

.

-Hêy, Bray, come here, anh nói cái này.

Thái Minh đứng trên sàn boxing, anh vừa đánh xong một trận với Mikelodic. Khỏi phải xem, Mai Việt đang phải hô hấp khẩn cấp bên kia, đến mức Tọi với Long Nón Lá phải đến quạt hộ. Thái VG một thân áo thun trắng, mồ hôi ướt thấm dính vào cơ thể, chậc, trông có mê không cơ chứ.

Thanh Bảo nghe tiếng anh lớn gọi, đang mắng mấy đứa học trò lười biếng thì lon ton chạy sang nghe.

-Vâng, em nghe ạ.

-À lúc nãy anh có nhắn cho Andree với Big, họ bảo lát sẽ đến chơi cùng. Em ok không?

-Yes, it's ok. Càng đông càng vui thôi anh ạ.

Chắc là việc thầy Bray với thầy Andree không ưa nhau vẫn còn tồn tại đâu đó trong tâm trí mỗi người rồi. Nhưng mà có ai biết được, mối quan hệ của bọn họ bây giờ, phức tạp hơn mọi người nghĩ nhiều cơ. Nói chung cơ bản thì không ghét nhau như mọi người nói, trước mắt là vậy cái đã.

Tựa Ánh Dương Rực RỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ