"Đảo S sao?" Chaeyoung kéo hành lý ra ngoài cửa, nàng vừa chờ trợ lý đến đón vừa nói: "Đó là nơi nào vậy?"
"Nó là hòn đảo mới nổi tiếng từ năm ngoái thôi, mỗi tháng chỉ tiếp nhận một trăm người, rất khó để có thẻ cập bến đấy. Tôi phải đợi rất lâu mới được cấp thẻ, nghe nói nơi đó là thiên đường trên trần gian, cho nên tôi rất nóng lòng được trải nghiệm với cô."
"... Được rồi, gặp chị sau."
Cúp máy, Chaeyoung lại nhìn thoáng qua tấm thẻ, hoa văn in nổi bên trên trông giống như một bông hoa với những chiếc lá xanh, không biết là loại thực vật gì, hai chữ S lại một đen một đỏ, cao cấp và thanh lịch đến kỳ lạ.
Vật càng hiếm thì càng quý, nếu Chris đã nói thứ này rất khó để có được thì tất nhiên nó phải rất quý rồi, vì vậy Chaeyoung cẩn thận cất nó đi.
Thời tiết hôm nay tốt lắm, bầu trời không một gợn mây, sóng yên biển lặng, con thuyền vững vàng tiến về phía trước.
Trên boong tàu, thiếu nữ tóc dài mặc một thân váy trắng đang lười biếng nhìn những con sóng xô vào đáy thuyền, dòng nước óng ánh như pha lê, mang theo màu xanh lam trong lành tươi mát.
Chris bước ra khỏi khoang tàu, cô lẳng lặng đo vòng eo của nàng một chút, sau đó mỉm cười cúi xuống bên cạnh nàng, nói tiếng Hàn rất sõi: "Cụm từ vòng eo con kiến có phải dành cho cô không?"
Chaeyoung suýt thì rơi xuống nước vì xấu hổ, nàng bất đắc dĩ nói: "Đó là từ miêu tả những cô gái trẻ trung mà."
"Ngại quá." Chris xin lỗi, sau đó cùng nàng nhìn chằm chằm về phía trước: "Hình như đảo S này được xây dựng bởi người Hàn, tôi nghe những người bạn từng đến đó kể rằng nơi này chính là một thiên đường có thật, phong cảnh cực kỳ giống phim viễn tưởng, vô cùng rung động lòng người đó."
"Tôi tin rằng thiên nhiên có vô số vẻ đẹp huyền ảo, thế nhưng những kỳ quan huyền ảo trong trí tưởng tượng của con người thì phải tái hiện thực tế, không biết phải tốn bao nhiêu tiền và nhân lực, huống chi sẽ luôn tồn tại những nỗi tiếc nuối nữa."
"Một số người đã nghe qua câu chuyện về nó. Mất mười năm để xây dựng hòn đảo này, tiêu tốn hàng trăm tỷ đô la, ý định ban đầu của việc xây dựng chính là có một lần chủ nhân hòn đảo lỡ chọc giận người yêu đến độ đối phương muốn rời đi, vì vậy nàng ta đã lén lút chuẩn bị món quà này để bù đắp... Lúc đầu nó không được mở cửa cho công chúng đâu, không biết tại sao nàng ta lại đột ngột thay đổi chủ ý vào năm ngoái."
"Thật sao?" Chuẩn bị quà bù đắp suốt mười năm, người này nếu không ngu ngốc thì cũng chỉ có lắm tiền, hoặc cũng có thể là cả hai yếu tố.
Không biết từ lúc nào mà bên cạnh nàng đã xuất hiện một người đàn ông trung niên, đối phương nói: "Hơn thế nữa, thẻ cập bến đảo này còn sử dụng được nhiều lần, bây giờ giá bán của nó đã lên đến nửa triệu rồi đấy."
Chaeyoung nhìn qua chỗ vang lên giọng nói, nàng khẽ kinh ngạc: "Chỉ là một tấm thẻ đến đảo thôi mà quý như vậy sao."
Chắc là sắp đến giờ nên mọi người cũng lục tục đi vào boong tàu: "Vậy là cô không biết rồi, hòn đảo này có một ngôi đền ở khu vực trung tâm, chủ nhân hòn đảo nói rằng nếu ai mở được cánh cửa của ngôi đền đó thì có thể trở thành chủ sở hữu mới của hòn đảo này, lập tức xử lý quyền chuyển nhượng tài sản. Nếu thật sự có người may mắn mở được ngôi đền thì nửa triệu này có nghĩa lý gì đâu?"
Chaeyoung dường như đã thông suốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[CHAELICE] - TRUY VỢ
RomanceAu: Kiều Dữu Ai ai cũng biết Là tổng có một "chim hoàng yến", vừa ngoan ngoãn dịu dàng, lại còn xinh đẹp hiểu chuyện. Park Chaeyoung luôn luôn nghe lời của La Lisa, nàng cũng đã ở bên cạnh cô tám năm trời, mọi thứ về cô, nàng đều rõ, yêu thích, chán...