Sau khi Lâm Vi Hạ rời khỏi chưa được bao lâu, Ban Thịnh mới đến, cậu là người cuối cùng đến bữa tiệc. Đúng lúc bọn họ vừa cắt xong bánh kem, Khâu Minh Hoa nhìn thấy anh trai của mình đến thì lập tức đi đón tiếp, Ban Thịnh đưa hộp quà màu xanh trong tay cho cậu ta.Từ lúc Ban Thịnh gia nhập vào bữa tiệc, cậu liền trở thành tâm điểm của toàn bộ ánh nhìn, đám thanh niên trẻ tuổi ngồi trên sofa tự động nhường ra một chỗ ngồi, dồn dập chủ động chào hỏi với cậu.
"Ban gia, cậu ngồi ở đó đi, có đói không, tôi bảo người đem bánh kem cho cậu ăn." Khâu Minh Hoa hăng hái nói.
Ban Thịnh làm ổ trên ghế sofa, khuỷu tay chống lên đùi, đưa tay lên xoa trán, đôi lông mày hiện lên đầy uể oải, rõ ràng là vừa từ phòng thí nghiệm đi ra, bận rộn một ngày một đêm.
Cậu xua tay, ra hiệu không cần.
Khâu Minh Hoa mở hộp quà màu xanh ra, bên trong là một chiếc đồng hồ, cậu ta liếc nhìn thương hiệu một cái liền văng ra một câu chửi thề, cực kỳ cảm động : "Ban gia, món quà đắt tiền như vậy làm sao tôi dám nhận......"
Ban Thịnh nói một câu chặn họng cậu ta lại, mở miệng :
"Đừng có già mồm."
Lời cảm động của Khâu Minh Hoa lập tức bị Ban gia của cậu ta ép thu về, vui vẻ nhận lấy món quà đi qua chỗ khác uống rượu. Người đến bữa tiệc rất nhiều, đều là những sinh viên trẻ tuổi ăn mặc rực rỡ, xung quanh náo nhiều không ngừng, Ban Thịnh nhướng mí mắt nhìn một vòng, không thấy người đâu.
Lấy điện thoại ra, ngón tay cái ấn trên màn hình, gửi tin nhắn cho Lâm Vi Hạ :
【Cậu đâu rồi?】
Tin nhắn sau khi gửi đi được năm phút, một loại trực giác không tốt nổi lên khiến Ban Thịnh phải nhướng mày, cậu gọi điện thoại cho Lâm Vi Hạ, đầu dây bên kia truyền đến âm thanh bíp bíp lạnh lùng.
Không có người nghe máy.
Ban Thịnh cất điện thoại, trong tầm mắt vừa vặn xuất hiện một ly nước nóng, ngước mắt lên, là Lý Sanh Nhiên, cô ta mở miệng :
"Anh, uống nước đi."
Ban Thịnh không đưa tay nhận ly nước, tư thế của cậu thản nhiên ngồi ở đó, vạt áo khoác màu đen được mở rộng, sắc mặt lạnh nhạt, khí áp trên người rất thấp, từ trên xuống dưới nhìn Lý Sanh Nhiên, chậm rãi lên tiếng :
"Cô ấy đâu?"
Bầu không khí vốn dĩ ồn ào đột nhiên trở nên yên ắng bởi vì câu hỏi của Ban Thịnh, một đám người bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, một tiếng cũng không dám nói ra. Lý Sanh Nhiên không tiếp lời, ly nước đưa qua bị đóng băng giữa không trung, Ban Thịnh cũng không tay ra nhận, điều này ít nhiều gì cũng khiến vẻ mặt của cô ta có chút lúng túng. Cô ta lắc ly nước đang cầm trong tay suýt chút nữa làm nước văng ra ngoài.
Khâu Minh Hoa ở bên cạnh căng thẳng đến mức nuốt nước miếng, giúp đỡ giải thích :
"Đến rồi, lại đi rồi."
Giữa quá trình xảy ra việc gì, Ban Thịnh không cần hỏi cũng biết, cậu cắn chặt răng hàm sau, gân xanh bên chiếc gáy trắng lạnh đột nhiên nhảy lên, dường như đang kìm nén lửa giận, cậu tức giận cười một cái, nhìn Lý Sanh Nhiên với một loại thái độ từ trên cao, lên tiếng cảnh cáo, chỉ cho ba chữ :
BẠN ĐANG ĐỌC
Em Nghe Thấy Được - Ưng Chanh
RomanceTên truyện: Em Nghe Thấy Được Tác giả: Ưng Chanh Số chương: 93 chương + 2 chương ngoại truyện. Văn án: Bữa tiệc sinh nhật của người bạn thân Liễu Tư Gia rất hoành tráng, được tổ chức trong biệt thự rực rỡ ánh đèn. Đại tiểu thư chắp tay cầu nguyện, h...