Sau khi uống nước và chườm lạnh, Vương Sở Khâm đã cảm thấy đỡ hơn, hắn ngồi nghỉ sau hậu trường một lát, phía ngoài Mã Long đang giải quyết sự vụ. Tôn Dĩnh Sa vẫn luôn ở cạnh hắn, cô im lặng nhìn hắn, không dám làm phiền, những hoạt động hai ngày qua cũng không tính là quá sức với hắn, dù sao cũng là vận động viên chuyên nghiệp, sức khỏe hơn người bình thường, cô không biết có phải do di chứng của vụ tai nạn hay không, những lúc tập luyện tại sân tập hắn cũng không có tình trạng này.
"Sa Bảo" – hắn khẽ gọi
"Em đây, anh thấy thế nào rồi? Có cần về nhà không?" – cô nhanh chóng đáp lại
"Anh không sao chỉ hơi nhức đầu, giờ đã ổn" – hắn không thích làm mèo nhỏ lo lắng
"Vậy anh có muốn tham gia phần còn lại của sự kiện không? Anh có thể vắng mặt, đừng ép bản thân"
"Ngày mai chúng ta đánh đôi đi"
"Sao lại thế? Ngày mai theo chương trình sẽ là Khoái Mạn và nhóc Đống phụ trách phần này"
"Anh muốn tìm lại cảm giác thi đấu với em" – Vương Sở Khâm khẽ nói
"Được, vậy mai chúng ta tham gia, đánh 1 set thoải mái, vui vẻ" – Tôn Dĩnh Sa cười tươi, răng thỏ lại lộ
Hiện giờ hắn rất muốn ôm Tôn Dĩnh Sa vào lòng, hắn không biết nữa, hắn chỉ muốn làm vậy thôi, mối quan hệ của hai người chỉ là đồng đội, đối tác, nếu hắn làm vậy thì có bị Tôn Dĩnh Sa đánh không? Cô sẽ nghĩ gì về hắn, có ghét hắn nếu hắn làm vậy không? Ây da, trước kia hắn đâu có thế, hắn, Vương Sở Khâm, thích gì làm đó, mặc dù có suy nghĩ kỹ lưỡng trước sau, hiện tại đột nhiên hắn lại sợ, chỉ vì người trước mặt là Tôn Dĩnh Sa. Hắn sợ mèo nhỏ sẽ ghét hắn, mèo nhỏ sẽ không quan tâm hắn nữa nên hắn không dám ôm cô, nếu ánh mắt có thể ôm, nhất định hắn sẽ ôm lấy cô hàng trăm, hàng vạn lần.
Vương Sở Khâm một lần nữa lại xuất hiện tại khu vực ngồi của tuyển Bắc Kinh, bên cạnh hắn lúc này là Tôn Dĩnh Sa, cô cũng không có tâm trạng quay lại tuyển Hà Bắc mà ngồi nữa, khi hắn quay lại tiếng vỗ tay truyền đi không ngớt, mặc dù người hâm mộ rất lo lắng nhưng sau khi được Mã Long thông báo tình hình, họ cũng an tâm hơn phần nào. Có lẽ sau vụ việc kia, đối với người hâm mộ, chỉ cần được thấy Vương Sở Khâm, cho dù là trên sân đấu hay là ngoài sân đấu, họ cũng đủ mãn nguyện rồi, họ cảm thấy như vậy là đủ.
Khu vực bình luận:
- Thật may Sở Khâm lão sư không sao, tôi muốn khóc quá đi
- Có chị Sa bên cạnh anh ấy, tôi cảm thấy rất an tâm
- Họ thật sự là chỗ dựa cho nhau đấy
- Hy Nguyệt cũng rất lo lắng cho anh Khâm, mọi người không thấy sao?
- Quản trị viên ơi, chặn tài khoản này giúp bọn tôi với.
Ngày cuối cùng diễn ra sự kiện cũng đến, nếu hôm qua là ngày của những tay vợt đơn, thì hôm nay sẽ là cuộc giao lưu của những đôi nam nữ - đôi nam và đôi nữ. Tiết mục này cũng rất đáng để mong chờ, mặc dù là trong danh sách chương trình thông báo, Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa không có tên tuy nhiên các cặp đôi còn lại cũng là những cái tên đầy sức hút với người hâm mộ.
Trận đấu đôi nam nữ bắt đầu, Khoái Mạn và Lâm Thi Đống dễ dàng dẫn điểm trước đối thủ, cặp đấu với họ là sự kết hợp do tuyển Bắc Kinh và Hà Bắc đề xuất. Cặp này cũng đã có khá nhiều trận chinh chiến cùng nhau, có thể sẽ làm nên chuyện trong tương lai. Khi trái bóng trắng rơi xuống, bảng tỷ số hiện kết quả 3:1 nghiêng về phía Khoái Mạn và Lâm Thi Đống, một trận đấu mãn nhãn, vận động viên hài lòng, ban huấn luyện hài lòng, người hâm mộ cũng hài lòng.
Đến lúc này, MC thông báo
"Hôm qua sau khi chúng tôi bàn bạc một chút với các vận động viên, do phần sau của chương trình bị gián đoạn, Vương Sở Khâm lão sư cảm thấy vô cùng có lỗi với những người tham gia trực tiếp và người xem online, cho nên đã ra chủ ý sẽ đánh một set với đôi nam nữ dành chiến thắng trận giao lưu này, và người đánh đôi với anh ấy không ai khác chính là Tôn Dĩnh Sa lão sư"
Cả hội trường một lần nữa nổ tung sau khi nghe MC nói, trời ơi, họ thật không nghĩ lại có chuyện tốt đến vậy xảy ra. Họ đã chuẩn bị tinh thần cho màn chào kết những không ngờ, họ lại có cơ hội nhìn thấy Vương Sở Khâm cùng Tôn Dĩnh Sa thi đấu bên nhau. Các đội viên trẻ xung quanh cũng hào hứng không kém, tiếng reo hò, cổ vũ vang lên khắp nơi, không khí tại hiện trường vô cùng náo nhiệt.
Khu vực bình luận:
- Mẹ ơi, sao lại tuyệt vời đến vậy
- Sở Khâm lão sư không cần thấy có lỗi với chúng tôi đâu nhưng cũng cám ơn anh
- Chị Sa cũng rất vui vẻ bên cạnh kìa
- Haha, vợt của chị Sa sao lại nằm trong túi của anh Khâm vậy?
- Người một nhà, người một nhà
- Tôi thấy trong vali của Sở Khâm có tận 3 chiếc băng đô, chị Sa chỉ cái màu vàng rồi ảnh đeo thật kìa
- Lầu trên ơi, mắt tinh tường quá
Vì chỉ có 1 set nên trận đấu diễn ra khá nhanh, hai bên giành lấy từng điểm một, nếu Khoái Mạn và Lâm Thi Đống đã dần ổn đỉnh, ăn ý hơn sau nhiều năm thi đấu cùng nhau thì Vương Sở Khâm cùng Tôn Dĩnh Sa đúng thật là ở một đẳng cấp khác. Vương Sở Khâm biết khi nào thì nên nhả bóng để Tôn Dĩnh Sa ghi điểm, Tôn Dĩnh Sa biết khi nào cần để Vương Sở Khâm đánh một cú smash đẹp mắt, ký hiệu dưới bàn bóng chỉ cần nhìn qua là hiểu, không cần giải thích, không cần nói qua, chỉ cần nhìn vào ánh mắt nhau, cả hai đều biết đối phương muốn đánh như thế nào.
"Quả thật là không cần nhớ lại chuyện cũ" – Hứa Hân lên tiếng
"Hai đứa nhỏ vẫn vậy thôi, chỉ là mất đi một phần ký ức, cũng chẳng ảnh hưởng đến tình cảm của cả hai" – Mã Long đáp lại
"Cũng thật vi diệu, đúng không?" – Hứa Hân nói tiếp
"Cái này thuộc về số mệnh rồi, có thế nào thì hai đứa vẫn sẽ bị dính chặt vào nhau"
.
[HOT SEARCH] – ĂN MỪNG BẰNG VIỆC ÔM NHAU MỘT CÁI – BẠO TÍM
[HOT SEARCH] – VƯƠNG SỞ KHÂM & TÔN DĨNH SA THẮNG SET GIAO LƯU 11-8
BẠN ĐANG ĐỌC
HOT SEARCH
FanfictionTruyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của mình, vui lòng không áp đặt lên người thật . Nếu mỗi ngày thấy tên mình trên HOT SEARCH, bạn sẽ thấy như thế nào?