Thật lòng mà nói khi anh bắt gặp được gương mặt có phần biến sắt và ngố ngáo tròn xoe hai mắt mà nhìn anh thì không biết là yêu thêm được bao nhiêu nữa. Trông cậu mỗi lúc đều rất đáng yêu, lúc nào anh nhìn thấy cậu thì y như rằng trong đầu đã dự định sấn đến ôm lấy cậu rồi hôn vậy.
Tuấn Miên vừa mỉm cười vừa thích thú nhích người đến chút xíu, hai tay ôm lấy đầu cậu rồi một hơi nhướng người anh hôn lên đôi môi mềm ấy rồi cố tình giữ lâu. Khánh Thù chắc là ngạc nhiên lắm về những trò mà anh làm, nhưng mà! cậu đã biết mình dễ thương bao nhiêu đâu. Trả trách cứ làm mồi nhử những nụ hôn của anh.
- Phải!, vợ tôi. Không thích sao?.
- Anh... anh gọi thế kì quá đấy.
- Kì thì sao?...
Cậu níu lấy tay anh như trách mà không dám làm mạnh, chắc là không hài lòng nhưng cũng chẳng dám mà đánh anh.
- Tuấn Miên.Anh bước khỏi giường rồi một thế như bao giờ nhấc lấy cậu rời khỏi mặt đất, cậu vẫn nằm trên tay anh và đều đều được đến phòng tắm. Nhưng Tuấn Miên không chịu ra, anh đứng nép vào vách nhìn cái người đó đang lựng thựng mà nhăn nhó với anh.
- Sao lại khó chịu với tôi.
- Anh đứng đó làm gì?.
- Thì mặc kệ tôi, đã có việc gì đâu.
- Không được mà, anh chọc em đã đủ chưa?.
- Gì chứ?, cơ thể em tôi cũng đã thấy hết rồi việc gì chứ?.
- Ya~~~ Kim Tuấn Miên anh muốn ăn đòn sao?. Em không cho anh ở đây mà.
- Rồi rồi, khi nào xong thì gọi tôi vào, tôi ở phòng khách đợi em đấy!.
Nói rồi anh bước đến gần cái người đối diện với gương cười mỉm đủ điều rồi tiện tay đánh nhẹ vào mông cậu một cái rồi còn luyến tiếc kéo lâu. Cậu nhắn nhó nhìn cái người vừa làm trò xấu xa đó, nhưng không biết là lấy lí do gì để tức giận chỉ là sờ mông thôi mà.
Khánh Thù vừa mặc đúng cho mình thêm chiếc áo khoác bên ngoài liền lớn giọng hơn gọi tên anh.
- Tuấn Miên ....à.Anh mở cửa với nụ cười vẫn hờ hững trên môi rồi bước gần cậu đưa tay nhấc bỗng cậu khỏi mặt đất với tư thế cũ. Anh bước ra khỏi nhà cũng bằng cái đá chân quen thuộc, tay thì cố giữ cậu nhưng lại nhìn chăm chăm.
- Xe này của em bao lâu không chạy rồi.
- Ya~~ anh nói vậy là sao?, em chỉ vừa mua được bốn tháng thôi ấy, em chỉ 19 vừa có bằng lái cơ mà.
- Nhưng sao không thấy em chạy.
- Em không thích, cứ đi ra đường có xe nhiều thì em... em không chạy được.
Tuấn Miên mỉm cười đưa tay nựng má cậu giọng như đắc ý.
- Em muốn tôi lái thì cứ nói.- Em tự lái cũng được.
- Chẳng lẻ thằng đàn ông như tôi để em lái?.
- Nhưng em không... không có nhờ anh đâu.
- Vậy sao?. Em lại giống cháu tôi.
- Ya ya ya... Không đấy.
- Thì kiểu ấy chỉ có con nít mới làm thôi.

BẠN ĐANG ĐỌC
FanFic (SUD.O) I'M KILLER [EXO] SuD.o KyungMyun
FanfictionTuấn Miên cắn vào bờ môi mộng dày bên dưới đỏ ẩm lên như muốn phung máu. Vừa cắn anh vừa mút chặt lấy bờ môi đó vừa rên rỉ nhẹ làng hơi đầy khoái cảm của mình. Anh không sao kiềm được dục vọng của mình khi tận hưởng được cơ thể đó, nhưng cũng chỉ b...